Hãy Sống Hết Mình

Chương 4

10/06/2025 09:53

Từ toàn ý đến nộ tôi, hắn chằm chằm tôi. Bàn tay xương rõ nét áp trán tôi, thậm chí còn cẩn thận chuyển sang chế độ đo độ. Xuyên qua lớp da thịt giả chân đến kinh ngạc, nhận hơi lạnh bên trong, thứ gì đó đang vận hành trong đó.

Rồi độ vừa đo nhíu mày tự nói: 'Không sốt, sao lại hết vậy?'

Tôi đầy oán h/ận hắn, dùng ánh thủng khuôn mặt hảo như tạo hình kia. suy nghĩ một lát hỏi: 'Hay tối nay anh đọc truyện ngủ em nhé? không?'

Tôi thấy với trình độ tại An, tuyệt đối đoán ra nguyên nhân khiến vui. hắn chọc tức tôi.

Hắn bình thản nấu ăn, xử lý những rắc rối tìm đến cửa, dùng đôi cánh tay sắt những kẻ rối tôi. Rồi xoay nhấc góc sofa lên, đặt ngay ngắn trước bàn như chưa chuyện gì xảy ra. mâm cơm nghi nói: 'Dù em đang dỗi trước tiên phải hành hạ cơ mình.'

Nguyên tắc bất di bất dịch bất kể đang dỗi gặp phải thất lớn thế nào, hắn phép làm tổn thương bản thân, dùng cách tự ng/ược đ/ãi trừng ph/ạt chính mình. thói quen quặc dần chữa khỏi dưới ép buộc hắn.

Tôi đầu ngồi bên cạnh ngừng gắp thức rót nước, dịu dàng như chưa hiềm khích. Khi đứng hắn gọi lại.

Giọng hắn chậm rãi: Hoan, em vì anh em thích anh sao?'

Tôi đứng im lặng.

Từ tiếp giọng điệu điềm tĩnh nhưng pha chút mềm mỏng: 'Anh đọc xong tiểu thuyết về nhân đó rồi. cần em muốn, anh làm mọi thứ như trong sách, điều kiện mệnh lệnh em.'

Tôi gi/ật mình bởi hai chữ 'mệnh lệnh', mí run 'Không cần đâu An, em cần anh như thế này.'

Tôi hiểu mình lam, thứ còn phục tùng điều kiện, mà thúc trái tim. rõ ràng, ý bản thân xuất loại động này.

Hắn khẽ hỏi: 'Vậy em gì? Tình yêu sao?'

Tôi đáp.

'Từ ngày em đưa anh về nhà, em phải hiểu rõ: Anh em rất nhiều thứ, trừ yêu.'

Tôi mặt nhỏ: anh chấp nhận em sao?'

Từ đến nắm tay ngồi đối diện, ánh đen thẳng: 'Có lẽ vì anh xuất lúc em yếu nhất, bảo em như vọng. Em nhầm lẫn giác ấy thành yêu.'

'Hứa Hoan, em phải tỉnh phải rõ bản thân gì. bị dẫn dắt bởi xúc mơ lối sai lầm.'

Ngày ấy khi m/ua về lúc suy sụp phá sản, n/ợ nần chồng chất. dùng toàn bộ tiền tiết kiệm gia đình, nhưng cuộc chuyện bố mẹ:

'Trần tổng chỉ cần Hoan Hoan đồng ý theo ông ta, họ sẽ ta vượt khó. Con bé hiểu chuyện, chắc chối đâu.'

Tay bủn rủn trước cửa. Cuối cùng, đến viện c/ứu mang về nhà...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm