Đã nửa năm gặp.
Cô nhiều.
Trước đây khuôn mặt còn chút thịt, giờ chỉ cằm nhọn và guộc sắc lạnh.
Mãi đến khi ngồi về đến ấy.
Cô nói lý do:
"Tôi đã một t/ai Trình."
"Giống hệt cách hắn ngày xưa."
"Hắn sẽ một nhóm đ/ồ đ/âm về từ lúc nửa đêm, cuối cùng ngh/iền n/át bùn."
Nói lạnh lùng nhìn tôi.
"Tôi tà/n nh/ẫn như cậu không?"
Tôi lắc đầu, vỗ nhẹ mu bàn ấy.
Làm tập sáu năm.
Tôi đương nhiên chút chuyện tư Kỷ.
Mẹ năm xưa qu/a đ/ời t/ai Anh.
Trên về sau khi tiệc rư/ợu, bà một chiếc s/ay rư/ợu đ/âm trúng, t/ử vo/ng chỗ.
Khi đó điều tra là chủ mưu.
Nhưng vì tam đành bỏ qua.
Sau đó, tam dẫn nhà.
Ép nước ngoài mưu sinh.
Nên giờ trả miếng, hoàn gì sai.
Kỷ sắc mặt bình thản, lòng thở phào:
"Sau khi ch*t, bố chắc sẽ cuồ/ng cắn người, chất vấn sao cậu trông coi kỹ Trình."
"Nên bây giờ gọi cậu về là cậu dễ thoát thân."
Tôi đầu, sau đó nói:
"Vậy sẽ cáo kết tác, sơ hở."
Quả nhiên nói sai.
Ngay ngày thứ ba về nước.
Kỷ đã ch*t t/ai xe.
Nhưng sắp đặt.
Lúc đó m/ua say hắn đến người.
Hai người co lên xe.
Cuối cùng cầu vượt xảy tranh cãi.
Con đó bất chấp luật giao thông dừng giữa đường.
Định xuống đ/á/nh với Trình.
Kết quả vừa phanh chiếc tải sau kịp dừng.
Đâm thẳng đuôi xe.
Cặp chồng đó như bùn.
Cảnh địa từ camera và camera hành trình kết luận.
Chính cặp bà tự chuốc lấy.
Không thể trách ai được.
Khi nhận được tin.
Phu ngất chỗ.
Còn uống nửa lọ th/uốc trợ tim, gượng nghe xong cáo thư ký rồi ngất luôn.
Ba điều bất hạnh người.
Trẻ mất Trung niên mất vợ, già mất con.
Tội tuổi già, mất một đứa trai.
Khi Phu tỉnh dậy.
Việc đầu tiên là chỉ giường bệ/nh m/ắng nhiếc:
"Con tiện này! chắn là làm!
"Con trai tao ngoan thế, sao thể uống rư/ợu!"
Kỷ cười lạnh, quay sang ch/ửi gái dạ vũ tam lên chức này:
"À! Đúng! Đúng! Đúng! Cái gì tao làm, được chưa!"
"Tay tao dài thật, người Bắc Kinh vươn tận Anh Quốc phanh dâu mày, nó dừng giữa đường!"
"Con trai dám ngoại tình bạo hành gia giữa đồn, dám uống rư/ợu à?"
Nói Phu chỉ Thu, nửa ngày thốt nên lời.
Kỷ cười lạnh một tiếng,
sau đó nói:
"Dì Lương, dì giờ già rồi, mất con, hiểu tâm dì."
"Nên đã nói với bố rồi, sau dì cứ đến viện dưỡng Đông Thành nhé."
Phu nghe xong tức h/oảng kéo áo x/in.
Nhưng gạt phắt.
Viện dưỡng Đông Thành, quý bà kinh khác gì chùa Cam Lộ.
Ở đó Phu sẽ chịu bao nhiêu sở, cần nói rõ.
12
Lúc khỏi phòng bệ/nh.
Tôi nghi hoặc:
"Hình như chủ nói đưa phu viện dưỡng lão."
Kỷ vừa vừa giải thích:
"Hôm qua nói với già chuyện bà ta ăn tiền ngoại, nghĩa tập m/ua b/án tài sản bất chính."
"Ông già tức lên, bảo mau đưa bà già ch*t ti/ệt đi."
Tôi đầu.
Sau đó tiếp tục theo trở tập làm việc.
Sau này, hoàn bệ/nh.
Đầu xuân, tập dưới lãnh đạo Thu.
Doanh kỷ lục mới.
Ông gượng bệ/nh nghe xong cáo tác.
Cuối cùng tâm giao quyền tập Thu.
Kỷ nắm chuyển trở đông lớn nhất tập Kỷ, người cầm quyền tập Kỷ.
Còn vì là tâm phúc Thu.
Lại được thăng chức, trở phó chỉ đứng sau ty.
Kỷ tuyên bố ban lãnh đạo.
Khẳng là người thi hành ý chí ấy.
Chỉ cần nói, tin điều kiện.
Xuân qua tới.
Kỷ dần thay người các vị trí then chốt tập Kỷ.
Loại bỏ lý cấp đứng về phe Trình.
Cuối năm, thực lời hứa với tôi.
Cho một tập Kỷ.
Đồng giao đây lý.
Lại b/án chuyển nhượng một phiếu với thấp.
Tôi trở về đã làm sáu năm, ngồi vị trí phòng đốc.
Những đồng tranh đấu gài bẫy giờ đều cấp dưới tôi.
Kẻ nào đắc tội đều nơm nớp chờ hình ph/ạt tôi.
13
Ông rốt cuộc chống chọi nổi cái lạnh đầu đông.
Vừa sang đông đã bệ/nh.
Tôi cùng đến bệ/nh viện thăm ấy.
Kỷ mặt lạnh như tiền, cúi mắt nghe bác trình bày tình bệ/nh mình.
Bác nói giờ hai lựa chọn.
Hoặc ngừng điều tiên sinh thọ chung chánh táng, ổn.
Hoặc tiếp tục chữa sẽ sống nhưng chịu đớn thể x/á/c cùng.
Kỷ chút sau.
Cô lạnh lùng nhìn hôn mê giường bệ/nh.
Một lúc sau cười lạnh:
"Để ch*t dễ dàng bây giờ, đúng là quá rẻ ông."
"Tôi muốn sống này, chuộc tội tôi."
Nói dẫn rời đi.
Bác nói đây vì chuyện lao lực quá độ.
Vốn chỉ cần dưỡng là lại.
Ai ngờ gây một đống rắc rối khiến hoàn bệ/nh.
Không giờ hối không.
Ngày xưa vì ly dị cả.
Thậm chí còn mặc kệ tam hại ch*t mình.
Nhưng tất chuyện đều liên quan đến nữa.
Giờ là lý cấp tập Kỷ, tiền chó bạn thân.
Không còn trở ngại.
Tương lai rạng ngời.
-Hết-
Ngọc trai bé nhỏ