Tôi là nữ minh tinh từng thời mười năm trước.
Khi bị paparazzi chụp lén, chở con gái sau lưng đi đồ ăn.
Tin tức vừa lên, dân tình xa bàn tán, bảo đ/á/nh hỏng may trời cho.
Tối nhận được ba gọi.
Đại làng nghiệp Cố Trạch lạnh lùng: "Đưa con về Cố gia, mày xứng dạy nó."
Nam thần Hứa Mục Dã nghiến răng: "Nếu bị bắt gặp, định tao đến bao giờ?"
Thái tử giang Lục Hằng gằn giọng: "Lâm Nam mày chuốc họa nhưng đừng bắt con tao khổ!"
Về sau, đại quỳ mưa tha, nam thần rừng micro, thái tử giang định ch*t chuộc tội.
"Nam em, dù con phải anh... Chỉ em về."
Nhưng ngày ấy, chính h/ủy ho/ại tôi.
01.
Chiếc xe hỏng trời mưa. Tay bế Mễ, xách đồ ăn, chạy vào ga tàu điện gần nhất.
"Mẹ ướt rồi." Mễ nhỏ lau vai tôi.
Tôi cười gượng: "Mẹ Con có lạnh không?"
Mễ lắc đầu. Bé hai tuổi chưa có hộ khẩu thể đi đành theo đi hàng.
Đài phát thanh phỏng vấn Vũ - ngôi sao lên. MC xu nịnh: "Nghe đồn có ba đại theo đuổi Vũ Nhu?"
Nụ cười ngọt ngào ta khiến khán giả bàn tán xôn xao.
Tiếng khóc Mễ về thực tại. đưa kẹo phô dự bé nín khóc ngay.
Chạy b/án sống b/án ch*t nhưng vẫn trễ giờ. Khách đẩy ngã nhào canh chua. gượng lỗi, mắt đỏ hoe khi thấy Mễ chạy tới ôm mình.
02.
Tin tức "Cựu sao nữ đơn thân cơm nuôi con" lan chóng mặt. Bình luận hai phe: thương cảm và ch/ửi rủa.
Fan Vũ bới lại chuyện n/ạt ta hồi xưa. lúc Vũ đăng status mơ hồ: "Mọi tổn thương đều trở thành huân chương tỏa sáng."
Đêm điện thoại reo.
Giọng nói lạnh lùng vang tôi."
Ba năm nghe giọng này.
"Còn là ai không?"
"...Cố Trạch."