Tôi và xuyên vào sách, kết hôn với hai em đại đứng đầu Hải Thành.
Em trai mỹ nam đám, đại giang hồ.
Bạn than sáng thức dậy đều đ/au khắp người.
Còn mệt lả sau đêm, nằm dán trên buồn nhúc nhích.
Cuối cùng, yêu cũ em trai hồi hương, truyền thông đào bới chuyện thay thế.
Bạn xách lên: "Không lúc này đợi đến giờ?"
Tôi tức m/ua vé: trong đêm!"
Đang lúc hai tận hưởng biển xanh nắng vàng, ôm khuyển" thì...
Đại lạnh chặn trên giường, run cầm cập.
Hắn đột cất giọng trầm ấm:
"Đừng nữa. Nếu em thích kiểu này, diễn cùng em không?"
1
Tôi và An - xuyên vào tiểu thuyết ngôn tình ngược luyến, thành vợ mới hai huynh đệ - đại tộc quyền lực bậc nhất Hải Thành.
Đúng ngày cưới, hai đột xuyên qua.
Bà chặn lại trường, giọng điệu kiêu ngạo: "Nhà ưa các cô!"
Bà ch/ửi An vào hôn ước ấu thơ mới gả Bắc Xuyên, nói An leo cao Rồi mặt tôi: trẽn hơn! mồ đeo mấy năm trời khiến thiên hạ đàm tiếu!"
Hai hoa: "Dạ dạ, bác nói quá!"
"Các... các cô...!"
Bà tức nghẹn ng/ực: "Giả tạo! Cầu trời các cô đẻ cháu đích tôn, năm sau liệu mà cuốn gói!"
Chúng "Vâng vâng, bác dạy lắm ạ!"
Bà giậm chân phịch phịch, hậm hực đi.
Tôi và An đ/ập tay mừng - đoàn kết thì chiến đấu lực mạnh.
Dù bà chồng khó ưa, nhưng may thay sách tả hai em đều thuộc tuýp lạnh dục.
Nghĩa đều ham nữ!
Hai mùa, kế hoạch bạc chuồn đi.
Chúng chẳng muốn giam mình trong Cố.
Mục tiêu ôm khuyển" du lịch vòng quanh giới.
Tôi tải sẵn âm thanh giả động lấy đại lão, gửi An bản khác.
Tối hôm đồn mặt lạnh tiến tầng hầm, ngoan ngoãn đợi ở cửa.
Mười phút sau, bước ra với vẻ lạnh ném chiếc lưng dính vào thùng rác.
Trong sách, tính tình âm trầm biết lời gia.
Tôi nhanh trí váy cưới: "Chồng ơi, tay bẩn nè, lau ạ!"
Cấp dưới tròn mắt, thì thào:
"Hóa ra phu nhân n/ão tình chính hiệu!"
"May mà ng/u ngơ n/ão tình, dám đeo đại này thành cá sông rồi!"
"Ai bảo đại có gương mặt nghiêng nghiêng thành. Đàn ông nhìn thấy ngứa mắt!"
Trương Thập Thất lời bị phát tầng hầm.
Rầm!
Nhìn mà đ/au.
Tôi sợ hãi xoa - cũng giữ mạng.
Thế nên nép theo vào phòng, nhoẻn miệng mời tắm.
Vừa phào.
Âm thanh từ vọng từng đợt.
Như sóng cuộn trùng trùng.
Như đang lâm trận.
Tôi đứng hình. Họ diễn thật quá nhỉ?
Rõ An âm thanh, sao dùng? Diễn mệt lắm chứ!
Đúng vậy, hôn An ở sát vách.
Đây biệt thự tộc Cố.
Tương truyền ham nữ chú sự nghiệp, "vua ngầm" Hải Thành.
Còn Bắc Xuyên sau khi chia tay cũ thì lòng, đóng phim nổi toàn quốc.
Hai càng thành công, càng sốt ruột - con trai mà chẳng thấy đâu.
Kết cục, bệ/nh nặng, ép tức kết hôn.
Hai em kháng, quát: "Không thì buộc chó vào cưới!"
Cố Bắc Xuyên dài: "Ba ơi, chó tội nghiệp lắm!"
Cố gằn "Chó mà lấy thì đúng oan!"
"Vậy hai nói có đang yêu đương tính không?"
Giọng run run: "Là thì thú nhận đừng ba lo sốt vó. Dù có gay, hai đều...?"
Cố nhíu mày: "Ba, con chưa muốn lấy vợ."
Cố Bắc Xuyên buông câu: "Con đây có hôn ước sẵn, nhưng ý."
Cố chợt hai mươi năm trước, từng đính ước hôn Bắc Xuyên với An. Thế sai tìm đến An biểu thị ý định.
An vui mừng tức đóng gói An gả đi.
Còn ứng phó, - kẻ theo đuổi nhiều năm với danh hiệu tình".
2
Đêm hôn, cửa chắc chắn có gia. Trong tiểu thuyết tả vậy. Để kiểm chứng, hé cửa...
Một đám đang dán tai tr/ộm, cầm bút, sổ, âm chuẩn bị báo cáo. Cửa và An đều bị vây.
Trời ạ! May mà chuẩn bị âm thanh.
Khi tắm xong, ngoan ngoãn giường, ôm chăn ra ghế sofa, ánh mắt tội nghiệp:
"Hàn Thanh, em biết em vì hoàn cảnh. Anh yên tâm, em làm phiền."
"Còn cửa, em chuẩn bị âm thanh giả. Chắc chắn lộ."
Phòng im phăng phắc. lặng thinh.
Tôi mắt giả, lén liếc nhìn. Ánh mắt lạnh băng khiến rơi mắt thật.
Cố mặc áo choàng tắm, từ cằm chảy cơ ng/ực chắc. Hắn chậm rãi:
"Ôn Hi, những mưu mẹo vụn vặt đi. Đã kết hôn, ta ngươi con."
Nụ trên môi đóng băng. Sao tình tiết dự liệu?
Đáng giữ vẻ mặt "đừng lại ta" chứ?