Em trai em gái nghịch như giặc

Chương 1

17/06/2025 12:43

01

Trong phòng khách, em trai quỳ khóc lóc với bố mẹ:

"Bố, mẹ, con thực sự rất yêu cô ấy. Đời này con không cưới D/ao Dao thì không lấy ai khác đâu."

Mẹ tôi ái ngại nhìn đứa con trai nuôi nấng hơn hai mươi năm: "Nhưng con biết đấy, nhà mình làm sao ki/ếm nổi 50 triệu chứ?"

Em trai không tin, quỳ bò tới mấy bước, chỉ tay về phía tôi đang ngơ ngác: "Chị gái có tiền mà! Căn nhà của chị vị trí đẹp, b/án được cả trăm triệu cơ!".

"Chị ơi, chị là chị ruột của em, là người chị duy nhất của em mà." Hắn kích động nắm ch/ặt vai tôi, cơn chóng mặt dữ dội khiến tôi khó chịu. Tôi chống cơn đ/au đầu, đẩy phắt hắn ra: "Cút đi, đừng đụng vào tao."

Nhìn cảnh tượng quen thuộc trước mắt - đứa em trai đang đạo đức giả, đôi vai g/ầy guộc của bố mẹ, tôi quay đầu nhìn về phía căn phòng phía sau. Kiếp trước, em dâu sau khi dọn vào đã nhất quyết đòi phòng tôi vì hướng nắng đẹp nhất, cùng em trai lợi dụng lúc bố mẹ vắng nhà đuổi tôi đi.

Mẹ biết tin vội vã đi tìm tôi thì gặp t/ai n/ạn. Đêm đó, con của em dâu chào đời. Bố đang làm xa không liên lạc được. Em trai ôm con vui mừng khôn xiết. Khi tôi nhận được điện thoại bệ/nh viện chạy đến nơi, mẹ đã không qua khỏi.

Sau này, em trai còn trách tôi không đến sớm hơn. Tôi lạnh lùng nhìn kẻ trước mặt, hóa ra mình đã trọng sinh. Tất cả vẫn còn kịp!

Tôi đ/á một cước khiến thằng em bất tài ngã sóng soài. Nó ngã bệt xuống đất, chỉ tay về phía tôi: "Chị... chị làm gì thế?"

"Làm gì ư?" Tôi cười nhạt, "Đồ vô dụng, hơn hai mươi tuổi đầu chẳng làm nên trò trống gì, giờ còn dám về nhà đòi tiền cưới vợ. N/ão mày bị lừa đ/á à?"

"Chị..." Nó trợn mắt.

Bố mẹ sững sờ, không ngờ đứa con gái luôn dịu dàng với em trai lại ra tay đ/á/nh nó. Giờ đây tôi chẳng xót xa chút nào, túm cổ áo ném nó ra cửa: "Tao nói cho mày biết Từ Châu, đừng hòng lấy một xu nào của nhà này để cưới cô Lâm D/ao đó. Nếu mày nhất định cưới, thì cút đi đừng về đây nữa!"

Nói rồi tôi đóng sầm cửa lại. Mẹ ngập ngừng hỏi: "Con yêu, sao tự nhiên gi/ận dữ thế?"

Sự cứng rắn ban nãy vỡ vụn. Nghĩ đến kiếp trước bố quay lưng khóc nức nở nói "Đều tại bố vô dụng", hình ảnh mẹ nằm lạnh lẽo trên giường bệ/nh phủ vải trắng, mũi tôi cay x/é. Tôi ôm ch/ặt bố mẹ: "Bố mẹ ơi, con sẽ không để Từ Châu và Lâm D/ao hại các đâu."

02

Hôm sau, đang trò chuyện với bạn ở cơ quan, tôi tình cờ nghe cô ấy nhắc: "Gần nhà tôi có cô gái trẻ hơn vài tuổi, yêu một anh bạn trai cực kỳ chiều chuộng. Cặp đôi hẹn hò mấy năm, cuối cùng đòi 50 triệu tiền thách cưới, đủ ngũ kim, còn định tổ chức đám cưới trên bãi biển..." Cô hạ giọng, bỗng dừng lại hỏi: "Ai ngờ đổ bể, các cậu đoán sao?"

"Không nghĩ ra, tốt thế mà cũng tan?"

"Hay phút cuối phát hiện không hợp?"

"Nhà trai phá sản?"

Tôi hứng thú chen vào: "Chắc bị cắm sừng?"

Bạn thân vỗ đùi đ/á/nh đét, nháy mắt: "Chuẩn! Cô ta yêu cùng lúc mấy anh, giấu được hai năm, chẳng nỡ chia tay ai. Đến lúc sắp cưới phải lần lượt đ/á hết. Mấy anh kia bị chia tay vô cớ đâu chịu, lặn lội tìm đến tận nơi."

"Thế là chứng kiến cảnh cô ta tay trong tay chú rể sắp cưới đi chọn váy cưới, tức đi/ên lên suýt đ/á/nh nhau giữa phố. Chú rể biết chuyện, tủi hổ bỏ cuộc luôn."

Mọi người thở dài, cảm thán thế giới thật vô cùng kỳ lạ. Bạn thân quay sang tôi: "Tử Du, em trai cậu không phải cũng có bạn gái định cưới xin à? Dạo trước nghe nói đòi 50 triệu, giờ sao rồi?"

Nhắc đến chuyện này tôi bừng bừng gi/ận dữ: "Đồ vô lại! Chẳng làm nên cơm cháo gì, bạn gái nó đòi 50 triệu thách cưới, không có tiền về khóc lóc van xin. Còn dám tính đến căn nhà của tao!"

Tôi làm lụng bao năm dành dụm m/ua căn hộ hai phòng để dưỡng già. Kiếp trước bố mẹ vì chuyện cưới xin của nó lo đến mất ăn mất ngủ, tuổi già đáng lẽ an nhàn lại phải đi làm ki/ếm tiền.

Nhà tôi không khá giả, bố mẹ vắt óc chỉ gom được 20 triệu, không đủ. Tôi thương em nên nghĩ cưới xong sẽ ổn, đành đ/au lòng b/án nhà cho nó đủ tiền cưới.

Ai ngờ chưa đầy nửa năm sau, con ả đó dắt Từ Châu xách vali ùa vào nhà, xoa bụng phẳng lì: "Bố, mẹ, chị, em có th/ai rồi. Nhà hai đứa em chật quá, phải về ở cùng mọi người thôi. Các cụ cũng muốn cháu đích tôn ở chỗ tử tế chứ?" Ả ta ngước mặt đầy kh/inh khỉnh nhìn quanh: "Nhà này cũ cũ kỹ, em đành nhắm mắt chịu vậy."

Tôi và bố mẹ nhìn nhau ngơ ngác. Từ Châu hết lòng che chở vợ, sợ nàng dâu mới chạm nhẹ cũng đ/au: "Bố ơi, nhà mình rộng mà, có gì không ở được? Con đi làm cả ngày, D/ao Dao một mình không tự lo được, có mọi người ở đây con yên tâm."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Mỏ Hỗn Chạy Dài Tên Con Đường Đi Tìm Chết

Chương 37
[BL] Mỏ Hỗn Chạy Dài Trên Con Đường Đi Tìm Chết! Xuyên vào cuốn tiểu thuyết đam mỹ "Tổng tài bá đạo và thế thân nhỏ bé'', tôi không phải nhân vật chính, mà là một tên pháo hôi trà xanh, chuyên gia gây sự với ba nhân vật công hàng đầu của truyện. Hệ thống bắt tôi phải sắm vai một tiểu mỹ thụ yếu đuối, õng ẹo, mục tiêu là khiến cả ba tên công kia ghét cay ghét đắng, tạo đà cho thụ chính xuất hiện. Vấn đề là, linh hồn tôi là trai thẳng chuẩn 100%! Suốt ba năm, tôi đã phải nhịn nhục, giả vờ yếu đuối, giả vờ tranh giành tình cảm, giả vờ bị bắt nạt. Cuối cùng cũng chờ được ngày, hệ thống báo tin: 【Nhiệm vụ hoàn thành! Mức độ hoàn thành cốt truyện max! Ký chủ chuẩn bị giả chết thoát ly!】 Trước khi đi, hệ thống cho tôi một ngày để trăn trối. Nhịn tròn ba năm, tôi bùng nổ. Tôi quyết định vạch trần bản chất trai thẳng mỏ hỗn của mình và chửi cho ba tên khốn kia tỉnh ngộ. Tôi lập một nhóm chat kéo cả ba vào: Tôi: 【Gửi ba tên đần.】 Tôi: 【@Lão già tổng đài: Anh bớt cái vẻ mặt như tuyến tiền liệt kia lại giùm tôi. Ba năm nay tôi diễn mệt lắm rồi. Anh nghĩ tôi thèm cái hợp đồng rách của anh chắc? Nói cho anh biết, nếu thật sự lên giường, ai nằm trên còn chưa biết đâu! Đồ tự luyến!】 Tôi: 【@Ảnh đế làm trò: Kỹ năng diễn xuất của anh còn thua cả tôi. Anh nghĩ anh lừa được tôi à? Cái bẫy tình yêu của anh trẻ con đến mức tôi nhìn mà buồn nôn. Anh mà cũng đòi làm công? Về nhà học lại cách bám váy mẹ đi!】 Tôi: 【@Thiếu gia chó dại: Cậu là chó con thiếu hơi hay gì mà bám tôi dai thế? Suốt ngày ghen tuông vớ vẩn, cậu tưởng cậu ngầu hay sao? Cậu mà cũng đòi làm tôi? Về bú sữa mẹ rồi lắc não thêm một trăm năm nữa đi, nhóc con!】 Tôi: 【Tạm biệt, tôi đi đây. Mấy người ở lại tự tổn thương lẫn nhau đi!】 Vừa gửi xong, tôi thấy sảng khoái vô cùng, tôi chuẩn bị nhấn nút "thoát ly''. Đột nhiên, hệ thống hoảng hốt giải thích với tôi: 【Bíp bíp bíp! ký chủ!!! Em xin lỗi! Em tính nhầm múi giờ thế giới rồi!!】 Tôi: ? Hệ thống: 【Cái chết của ngài... thật ra là một tháng sau mới diễn ra máááá!】 Tôi: ...!!! Ngay giây tiếp theo, tiếng khóa điện tử bên ngoài vang lên… -- Cả ba tên công tôi vừa chửi đều có thẻ vào nhà tôi.
Chữa Lành
Đam Mỹ
Hài hước
593