Vừa thở dài nuột, vừa lấp lánh mắt.

Đúng dự đoán.

Trong livestream, có người đang ruột thay tôi.

【Ôi Tiểu Bạch Hoa đáng yếu đuối mềm mỏng chú mèo con b/ắt n/ạt.】

【Tôi vừa từ của Thần qua đây, fan của Thần ch/ửi bới lắm.】

【Chìa khóa thứ ba nằm trong trùm đi tìm đi!】

【Tốt đừng đi, muốn sống nữa hả?】

Hí hí, hóa tên đó à.

Trong bóng tối, khóe miệng tôi cong lên nụ cười thích thú.

...

Lớp 3/2.

Tôi ôm đàn accordion đứng trên bục giảng, cười tủm tỉm nói với cả lớp: "Hôm nay bài 'Tiễn Biệt'."

"Tuân Hành Chi, nghe nói trước đây cậu từng ở đội hợp xướng. Cậu nhé."

Trùm người trên ghế, đặt lên bàn: "Trước đây? đây khi nào?"

Tôi nghiêm túc đáp: "Đương nhiên lúc cậu còn... sống."

Cả khán giả: 【...】

【Phải công nhận, Tiểu Bạch Hoa rất có khiếu chọc gi/ận người khác.】

Ánh mắt trùm lên sát miệng há rộng đến mang tai, hàm nhọn hoắt chi chít khiến người nổi da gà.

Trong chớp mắt, chiếc dài lại lao về phía tôi!

Rồi...

Lại một lần nữa tôi túm ch/ặt!

Cả lớp rít lên hãi.

Bình luận ngác: 【Lịch sử lặp lại một cách đáng ngạc.】

【Trời! Tiểu Bạch Hoa cô ấy võ à?】

【Đồ ngốc! Kỹ năng ban đầu của cô Cá Chép', chỉ hên mà thôi!】

Tôi chớp buộc vào song cửa sổ, thắt nơ bướm xinh xắn.

Rồi đầu dạy cả lớp hát.

"Trường biên, phương thảo bích liên thiên..."

Bình luận ùn ùn rời đi, số người xem từ 250 tụt 25.

【Chán quá quá!】

【Có câu nào Tiểu Bạch Hoa không?】

【Đây livestream âm thế?】

【Cái này gọi âm à?】

Hát xong, số người xem chạm mốc 0.

Ngay cả mấy fan của chuồn mất.

Tôi nhíu mày.

Tôi phục.

Tôi cười tủm tỉm: "Chúng lại lần nữa nhé."

Cả lớp ngã ngửa.

08

Tôi và sinh đ/á/nh nhau một trận.

Tôi búng niệm chú: Chấn, Đình Nộ!"

Lập tức, chín tầng mây nổi sấm chớp!

Ầm ầm——

Cả thiên lôi đ/á/nh ch/áy xém.

Giờ thì đều ngoan ngoãn ngồi ngắn, mặt mày lem luốc cùng tôi.

Tuân Hành cuối cùng chịu nổi khủng, chỉ vào mình xin hàng.

Tôi thả ra.

"Thiên chi nhai, địa chi giác, giao b/án linh lạc. Nhất hồ trọc tửu tận dư hoan, kim tiêu biệt mộng hàn..."

Giọng trầm ấm của vang khắp sức sống tuổi trẻ, chút u buồn luyến. toàn trái ngược với khí âm u rợn nơi đây.

Trong vầng hào quang dịu dàng, chiếc chìa khóa thứ ba hiện hát! Hành tồi đấy~

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI TIỀN

Chương 9
#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn nâng đỡ biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của thê tử? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
An Ý Chương 9
Quy Môn Chương 15