Hoa Đào Không Phản Chiếu

Chương 9

25/08/2025 13:18

Hắn chẳng phải chưa từng nghĩ đằng sau chuyện này có phải Lâm Tiếu Đào chủ mưu hay không, nhưng hắn không dám tin, cũng chẳng muốn tin.

Nàng rõ ràng đã nói, nguyện cho hắn cơ hội.

Cho đến khi lên núi, thấy sân viện đã hoang phế tự bao giờ, không một bóng người.

Hắn muốn phái người đi tìm, nhưng ở kinh thành đâu đâu cũng bị Nhị hoàng tử chế ngự.

Nếu để Nhị hoàng tử biết được hắn hao tâm tổn sức tìm một nữ tử danh tiếng dơ bẩn, ắt sẽ đem chuyện này kinh động thiên hạ.

Sở Chiếu hữu tâm vô lực, chỉ có thể lặp lại con đường tiền kiếp.

Nhưng lần này, chỉ một mình hắn bước đi.

Sau khi dẹp hết chướng ngại, Sở Chiếu bất chấp quần thần dâng sớ khuyên lập hậu, chỉ muốn tìm thấy nàng.

Dùng hết quyền lực của mình, tìm bằng được nàng.

Nhưng hắn quên mất, chuyện này đã khác xa lời hứa năm xưa.

Hắn biết nàng sẽ không quay đầu, nhưng vẫn ôm ảo mộng.

Mộng thấy nàng sống khổ cực nơi đất khách, mộng thấy nàng từng hối h/ận rời xa hắn.

Vệ sĩ ngầm báo tin Lâm Tiếu Đào ở Giang Nam mở xưởng vải, lại còn thành thân với người khác.

Hắn không tin, cho rằng đó chỉ là ảo tượng nàng tạo ra để thoát khỏi hắn.

Sở Chiếu bỏ hết kinh thành chạy về Giang Nam, cuối cùng dừng trước xưởng vải.

Lâm Tiếu Đào đang cúi đầu tính toán bàn tính, người nam tử bên cạnh đang thay nàng ghi sổ, bút lông chạy trên giấy, ánh mắt chẳng rời nàng nửa bước.

Thuở nào dưới hiên vương phủ, khi hắn xử lý công vụ, nàng cũng thế này cúi đầu mài mực.

Chỉ có điều lúc ấy Sở Chiếu cắm đầu vào công văn, chưa từng ngẩng lên ngắm nàng.

Gió lạnh hong khô lệ tích, vệt nước mắt lại bị dòng lệ mới xóa nhòa.

Sở Chiếu chẳng nhớ mình đứng ngoài kia bao lâu, chỉ nhớ khi Lâm Tiếu Đào mỏi mệt tính toán, nam tử kia đang xoa vai cho nàng.

Người ấy cũng thấy Sở Chiếu, chỉ tay hỏi nàng.

Sở Chiếu nghe không rõ, nhưng đoán được khẩu hình:

"Nương tử, người kia kỳ quái thật, nhìn nàng mà khóc."

"Hẳn là đ/á/nh mất thứ gì, khóc vì sốt ruột đó thôi."

Ánh mắt nàng chỉ chăm chăm vào người ấy, liếc cũng chẳng buồn nhìn Sở Chiếu.

Thứ nàng muốn, xưa nay vốn chỉ là một mối tình bình đẳng.

Chỉ tiếc hắn giác ngộ quá muộn.

Lần này có lẽ cũng là chuyến cuối hắn tới Giang Nam.

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Phạm Quy Đắm Say

Chương 26
Tôi và nam thần cùng phòng, Lục Lăng, lén lút yêu nhau. Sau đó, hắn ta vừa gặp em gái tôi đã trúng tiếng sét ái tình. Lục Lăng dứt khoát xóa hết liên lạc, lạnh lùng cảnh cáo tôi: "Tôi không phải gay, cũng chưa từng thích cậu. Chỉ coi cậu là trò tiêu khiển thôi, đừng ảo tưởng." Sợ tôi quấy rối, hắn còn cố tình ghép đôi tôi với Tần Tống, thằng bạn thẳng như đòn gánh của hắn. Vừa cười khẩy vừa buông lời mỉa mai: "Thử 'uốn cong' nó đi, biết đâu được?" Nhưng hình như... Tôi chẳng cần cố gắng nhiều lắm. Tay bạn "cực thẳng" đó tự nhiên... cong quẹo. Hôm đó, Lục Lăng bắt gặp chúng tôi hôn nhau, phát điên vung nắm đấm thẳng vào mặt Tống Đàm. "Mày bảo mày không thích đàn ông, tao mới yên tâm giới thiệu mày cho cậu ấy." "Mày dám hôn người của tao?! Mày nghĩ mày là ai?"
210.79 K
8 TIỆM ÂM XƯNG Chương 19.
9 Hoài Lạc Chương 19
10 Con Gái Trở Về Chương 22
11 Ân Trường Thọ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm