Giọng nói đầy khiêu khích.
Tiếp theo, tiếng vật gì đó ném vỡ đầu dây kia, trong điện thoại phát đi/ên: được ấy!"
Tôi thở dài, Hoài, muốn điện thoại của nữa, trừ chủ tìm lấy hôn."
"Nhân tiện, nếu xong, cũng kiện hôn."
17
Sau cúp phía Dực.
Cố làm bộ vô "Ăn dạ dày bò không?"
Tôi gật đầu, "Ừ."
Sau ăn mười hai đêm, và trò chuyện nhiều chuyện xưa.
Cố nằm trên ghế sofa, sofa trong căn rộng, hoàn đủ chỗ một đàn ông cao một mét ngủ.
Tôi tắt đèn, bước đến anh: "Chúc ngon."
Nhưng cổ nắm lấy.
Mắt long lanh: "Chi đến em chưa nói lời chối anh, vậy cơ hội chứ?"
Ánh nước trong vực sâu.
Nhiều cũng dùng ánh ấy đồng hành những tháng.
Tôi gật đầu: "Ừ."
Những tháng tương lai của nên bóng dáng Hoài.
Cố kìm được, ch/ặt lấy tôi.
Tim đ/ập nhanh, nhận cổ lạnh buốt.
Cố hóa khóc.
Nước lăn dài trên cổ "Cố nữa."
Cố chỉ đầu cổ tôi.
Một lúc lâu sau, nói giọng nghẹn ngào: "Lần đâu."
Giọng đầy cố chấp: "Lần em cơ hội, mong chủ tay."
"Năm một lần, em hạnh hối h/ận đến mức ruột gan thắt lại."
Không biết ai hôn ai nhưng cuối cũng ngừng khóc.
18
Hôm sau, lại cửa nhà.
Chỉ mới một tháng gặp, tụy hơn nhiều.
Khác vẻ ngoài đây, kia chỉn chu, lại nồng mùi rư/ợu.
Anh ngồi ngay cửa chai rư/ợu chất đầy góc tường.
Khi cuối khuôn cũng lộ vẻ tuyệt vọng.
"Đôi giày cửa, của không?"
"Hôm em?"
Tôi nói gì, nhưng trong bước ra.
Vẻ đầy thỏa mãn, âu yếm hỏi: "Chi đi m/ua cháo em, em thích nhất cháo của Trương Ký."
Như mới phát hiện, ngồi dưới ngạc nhiên: "Đây tổng sao?"
"Chẳng lẽ ngồi dưới đất đêm?"
Tống mày tái nhợt, mắt.
Không khí lúc ngưng đọng, yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi.
Một lúc lâu sau, mới ngẩng lên: "Giang ràng em yêu đến nói buông, em sống sao đây?"
Anh nói khuôn đầm đìa nước mắt.
"Giang sao em bỏ dễ dàng thế?"
Tôi một hơi thật sâu.
"Tống Hoài, giả vờ đa tình nữa, ngoại tình trước."
"Giờ tìm em vô ích thôi."
"Nhân tiện, tốt nhất vài ngày tới đi lấy thì chúng gặp nhau tòa."
19
Vài ngày sau, đi lấy hôn tôi.
Bước khỏi chính, rút hết sinh gục ngã ngồi bệt dưới đất.
Tôi lần đầu đi lấy kết hôn.
Lúc cười "Chúng nhau đời!"
Tống lạnh lùng đáp: "Ai biết sau chuyện gì ra, nhau đời hiếm."
Tôi bĩu môi, phá hứng.
Nhưng chụp ảnh, được nở nụ cười.
Nụ cười ấy nhẹ, nhưng máy ảnh ghi lại.
Giờ đây, cầm cạnh đợi lâu.
Cố hôn trên miệng nhếch lên.
"Đi thôi."
Phía sau, vang lên giọng Hoài.
"Chi Chi."
Tôi quay đôi đỏ hoe.
"Sau em đến không?"
Tôi ngoảnh đi: "Không."
"Loại anh, đáng em vì quá t/ởm."
Bên cạnh, giọng của Dực.
"Tống thật vô liêm sỉ, nói lời t/ởm thế."
"Không anh, Chi."
Tôi được hợp anh: tốt nhất."
20
Một sau, và kết hôn.
Cố dành lộng lẫy nhất, trong tiệc nhiều hoa lily thơm mà thích.
Thẩm Viên vừa vừa hào hứng la lên: "Lát nữa em tiền phù dâu nhé!"
Tôi cười: "Để đưa em."
Hôm nay nhiều tham dự, trong giới.
Tuy nhiên, cũng Hoài.
Tống tự ý đến, liền nhíu mày.
"Anh đến làm gì?!"
Tôi cau mày, chồng cũ xuất hiện trong hiện tại, quả thật t/ởm.
Tôi bước đến Hoài: nhầm, hình mời tổng chứ?"
Lời nói thẳng thừng nể.
Tống lộ vẻ thất vọng.
"Anh đến thăm em cũng được sao?"
Tôi mỉm nói chữ: "Không, vì khiến em t/ởm."
Cố bảo vệ đuổi rời tái nhợt.
Như bộ linh h/ồn rút sạch.
Cố bỉ: giả vờ cái gì? Suốt chẳng Nghiên sao?"
Đúng vậy, suốt và Nghiên nhau.
Chỉ nói Nghiên dùng một số th/ủ đo/ạn mấy trong khiến ta.
Cô tố cáo trên mạng, nói rằng đối xử tốt thế yêu nhiều thế nào.
Chỉ vì con, liền chán gh/ét ta.
Chuyện nổi lên trên mạng, nhưng cũng cư mạng lật tẩy phận tiểu tam của ta.