Chồng tôi đưa chiếc vòng ngọc để lại tôi tặng bạn thân của tôi. biết chuyện, ta cáu
"Chẳng qua chỉ chiếc vòng, tặng thì sao nào! Em trông bà già 50 tuổi, đeo vào cũng phí, chi bằng tặng khác!"
Con tôi cũng chê bai:
"Đúng đấy, x/ấu xí thế, tặng đúng!"
Tôi tức đến phì cười:
"Vòng thì không tặng được, nhưng hai thì thể tặng luôn cô ấy!"
1
Chồng lén đem chiếc vòng ngọc tôi để lại tặng bạn thân. chất vấn, hắn nằm sofa bực dọc:
"Có mỗi chiếc vòng mà làm to chuyện?"
Tôi cầm rỗng xông tới:
"Đây di vật của em!"
Con đang chơi điện thoại nhăn mặt:
"Mẹ x/ấu ịch, đeo vào trông x/ấu."
Tôi sửng sốt:
"An An gì thế? Mẹ con vất vả thế mà con nỡ chê mẹ?"
Chồng cười nhạo:
"Con Em suốt ngày đầu tóc bà già 50, đeo vòng phí của!"
Con phụ họa:
"Hôm họp phụ huynh, bạn bảo Giá đi thì khác! Vả lại, bắt buộc phải con Đó nghĩa vụ!"
2
Tôi chạy vào phòng đóng sầm cửa. Tiếng chồng con vọng vào:
"Suốt ngày đòi hển lạnh nhạt! Có thì đừng ra!"
Con kh/inh bỉ:
"Mẹ không được đồng nào, sống bám vào bố. Chạy đi trời?"
Chồng xỏ:
"Trước còn hay bỏ nhà đi cơ!"
Con ca ngợi:
"Dì vừa xinh đẹp tiền giỏi, lại dịu Còn mẹ... thật bại!"
3
Đêm khuya thao tôi chợt nhận ra cuộc nhân này thảm bỏ quê hương theo chồng, chẳng còn ai thân thích. Chăm chồng con 15 bị coi kh/inh rẻ không tiền. quyết định hôn, nhưng trước hết phải đòi lại chiếc vòng.
4
Sáng hôm sau Lưu chuông reo ngay phòng khách. Mở cửa thấy cảnh tượng: Lưu mặc tạp dề nấu ăn, con chồng dọn - gia hạnh phúc. cợt:
"Mẹ tưởng nhịn ăn để dằn mặt con em ư? Nhầm rồi! Không chúng em vẫn ổn Vân!"
5
Tôi bình thản:
"Vậy từ nay để sóc con luôn đi. Chẳng phải con đã tốt sao?"
Cả phòng im phăng phắc.