Khi tôi đang chăm chỉ ăn uống trong chương trình truyền hình thực tế, chồng kết hôn bí mật gọi điện cho tôi.
Anh ấy: "Bé yêu, anh sắp về nước rồi, có gì cần m/ua không?"
Tôi: "Có có có, để em liệt kê danh sách cho."
Chẳng mấy chốc, các paparazzi chụp được thiếu gia Tạ Yếm đang chọn quà cho bạn gái.
Ngôi sao nhỏ đình đám Hứa Điềm nhanh chóng khoe những món đồ tương tự, kèm dòng chữ: 【Anh ấy nuôi em rất tốt~】
Tôi lẩm bẩm: "Lạ nhỉ, Tạ Yếm lúc nào thành bạn trai cô ấy thế?"
Hứa Điềm nghe thấy, cô ấy phản bác tôi trước mặt mọi người: "Khúc Tích, nếu Tạ Yếm không phải bạn trai em thì là của chị à?"
Fan của cô trong livestream ào ào ch/ửi tôi là tiểu tam.
Thiếu gia đích thân xuất hiện: "Tam cái đầu cha mày, Khúc Tích là vợ hợp pháp của tao."
1
Tôi, Khúc Tích, một ca sĩ mới vào nghề.
Do lười biếng quá lâu, quản lý nhân sự không nói hai lời nhét tôi vào chương trình nấu ăn đang hot gần đây.
Người nổi tiếng khác: giả ăn, giả vờ ăn, quay xong nhổ ra.
Tôi: ăn vụng.
Fan của tôi đều miêu tả tôi như chuột rơi vào vựa gạo - không chừa hạt nào.
Hôm nay, chúng tôi quay chương trình như thường lệ.
Nhưng khi tôi đang ăn vụng bát cơm thứ sáu, thầy Hoàng phụ trách nấu ăn nổi gi/ận: "Khúc Tích, em là q/uỷ đói đầu th/ai à?"
Tôi ôm chiếc bát trống rỗng, mắt ngân ngấn lệ nhìn ông: "Sao thầy biết em là vậy?"
"Em có thể thêm một bát nữa không?" Tôi đưa cái bát to ra, "Nhớ đầy và nén ch/ặt nhé."
Ngay lập tức, thầy Hoàng cầm xẻng đuổi đ/á/nh tôi: "Em không thể ăn ít đi được sao?
Ăn ăn ăn, suốt ngày chỉ biết ăn, nhà này sớm muộn cũng bị em ăn sạch.
Củ cải muối xào thịt, cần tây xào tàu hũ, thịt hấp bột đều chưa làm xong, một nồi cơm em ăn hết sạch rồi."
Ngoan ngoãn để đ/á/nh là không thể.
"Ăn uống không tích cực, tư tưởng có vấn đề. Người là sắt, cơm là thép, một bữa không ăn đói quay quắt."
Tôi cầm bát chạy tán lo/ạn, vô tình đ/âm vào ngôi sao nhỏ đình đám Hứa Điềm đang cúi đầu chơi điện thoại không nhìn đường.
Bát chạm vào váy trắng của cô, vết dầu bám vào váy.
Tôi vội vàng cúi đầu xin lỗi: "Cô Hứa, xin lỗi, em chạy vội quá không thấy cô."
Thấy thầy Hoàng sắp đuổi kịp, tôi đề xuất giải pháp: "Để em đền đồ cho cô được không?"
"Em có việc hệ trọng, em giải quyết chuyện này trước, lát quay lại tìm cô, em không chạy đâu cô yên tâm."
"Tiền em nhất định sẽ đền!!!"
Nhưng tôi không đi được, vì cổ áo bị cô ấy gi/ật từ phía sau.
2
Dạo này lên chương trình tôi đều mặc cổ cao, để che vết hôn mà gã đàn ông Tạ Yếm để lại mấy hôm trước.
Gã đàn ông đó vì phải đi công tác nước ngoài, đêm trước khi đi đơn giản là đòi hỏi vô độ.
Giường lớn bị phá tanh bành, rồi đến sofa, cửa kính và phòng tắm, cuối cùng khi trời sáng tôi mới được ngủ ở phòng phụ.
Mệt đến mức không dậy nổi để tiễn máy bay.
Giờ bị Hứa Điềm gi/ật cổ áo, tôi suýt nghẹt thở, mặt đỏ bừng.
May mà thầy Hoàng kịp thời chạy tới, ông kéo tay Hứa Điềm ra, giải c/ứu tôi.
Ông đứng che chở tôi, mặt không vui nhìn Hứa Điềm: "Cô làm gì thế, người ta không nói đền tiền cho cô rồi sao?"
"Chỉ là một bộ đồ, cô có cần thiết thế không? Hơn nữa, cô mải xem điện thoại không nhìn đường."
"Cô xem cổ cô ấy bị gi/ật đỏ hết cả rồi, cô muốn siết 💀 cô ấy à?"
Hứa Điềm xót xa nhìn chiếc váy, trừng mắt á/c ý nhìn tôi, nắm ch/ặt tay tôi: "Đền? Lấy gì đền? Đây là hàng cao cấp mới nhất của A gần đây, một bộ mấy chục vạn, Khúc Tích một kẻ mờ nhạt, cô ấy đền nổi sao?"
"Là người rất quan trọng tặng tôi, cô phá hỏng thứ tôi yêu quý, cô không nên xin lỗi sao?"
Tôi làm sai, vốn đứng đó nghe ch/ửi trong áy náy, nhưng nghe nghe sao thấy không đúng.
Chẳng phải tôi đã xin lỗi ngay sao? Với lại tôi cũng nói sẽ bồi thường.
Cô ấy chui vào két sắt nhà tôi rồi hay sao mà biết tôi không đền nổi?
Tôi gi/ật tay lại từ phía cô, móng tay dài của cô làm tôi đ/au: "Thế cô muốn thế nào?"
"Quỳ xuống xin lỗi tôi, tôi mới cân nhắc tha thứ!"
Tôi sửng sốt nhìn cô ấy, cô em gái này, đây là lời người thế kỷ 21 có thể nói ra sao?
Thầy Hoàng đứng cạnh tôi cũng kinh ngạc: "Hứa Điềm cô đi/ên rồi à?"
"Chương trình của chúng ta đang phát sóng trực tiếp, cô không muốn giữ hình tượng bông hoa trắng ngây thơ nữa à?"
3
Do thầy Hoàng nấu ăn quá ngon, khán giả luôn hỏi đoàn làm phim bí quyết nấu nướng của thầy.
Tối qua đạo diễn tạm thời đổi chương trình thành phát sóng trực tiếp, để khán giả có thể nấu ăn đồng thời.
Hứa Điềm có lẽ quên mất.
Đồng thời, khán giả livestream cũng sôi sục.
【Cười ch*t, kẻ mờ nhạt Khúc Tích làm hỏng váy người ta, cô ấy lại không đền nổi, bắt quỳ lạy xin lỗi thì sao?】
【Trời ơi, Khúc Tích nổi tiếng kiểu gì thế? Gu của chủ kim của cô ta tệ thật, mặt cô ta như tiểu yêu tinh vậy.】
【Sao cái thứ gì cũng vào showbiz làm nghệ sĩ lấy 208 được, Khúc Tích chỉ là con heo chỉ biết ăn uống hùng hục, mau cút khỏi làng giải trí, đừng hạ thấp thẩm mỹ showbiz.】
【Bạn trên kia, Khúc Tích mặt mộc đẹp thế, đ/á/nh bật bao khuôn mặt chỉnh sửa trong showbiz, hơn nữa Hứa Điềm cũng không nhìn đường mà.】
【Không phải chứ, thời buổi này kẻ mờ nhạt cũng có fan rửa tội? M/ua bot hết bao nhiêu tiền?】
Hứa Điềm bị nhắc nhở, lập tức đỏ mắt, khóc thút thít: "Lúc nãy em quá tức gi/ận."
"Khúc Tích, nếu chị không có tiền, vậy thôi vậy, để em bảo anh ấy m/ua cho em bộ khác."
Tôi nhíu mày, tôi lúc nào nói mình không đền nổi?
Cô ấy đừng diễn nhiều thế được không?
Quả nhiên, bình thường tôi lười biếng không chịu nhận hoạt động là đúng, người trong ngành ai cũng tám trăm mưu kế.
"Tôi đền nổi, cô đưa số tài khoản đây, tôi chuyển tiền ngay."
"À, lát nữa cô đưa hóa đơn m/ua váy cho tôi, váy cũng cởi ra cho tôi nhé."
"Tôi mang đến cửa hàng xem có giặt được không."
"Khúc Tích, chị ý gì thế! Không đền nổi bắt đầu tìm cớ lo/ạn xạ rồi sao? Mang đến cửa hàng ý gì? Chị muốn nói tôi m/ua hàng giả à?" Hứa Điềm gi/ận dữ chỉ tay vào tôi.
Không phải, chị n/ão bổ này có bệ/nh không!!!