Hóa ra là vịt quay

Chương 2

21/06/2025 00:11

Đầu óc toàn "Tôi đáng ch*t".

Những lời buộc tội vô căn cứ dành trước khi sự thật, giờ đây đều hóa thành nỗi náy.

"Anh xin lỗi, hoàn cảnh đình vậy, mà..."

Trời ạ.

Tôi nói nổi lời rồi.

Để giải quyết gọn, cũng vì sự triển tâm sinh lý của sau này, quyết nói với anh.

"Chính là lúc làm, việc đó, gắng tránh mặt đi, nó còn nhỏ hiểu chuyện, lớn thì sao? Lớn nó sẽ thế nào?

"Hay là dự chuyển không? giới thiệu việc đàng hoàng."

Nhìn mắt ngơ ngác của Lãng.

Tôi sốt ruột: "Đi bảo vệ hay giao đồ ăn cũng mà, ngoan thế, còn trẻ vậy, sao cứ phải làm..."

"Anh về rồi à!"

Một bóng nhỏ mũm mĩm vụt qua, lao vào lòng Lãng.

"Anh xong bài tập rồi, bụng đói."

Tần chớp đôi mắt thiểu n/ão.

Đến khi rút sau lưng một cây kẹo mút khổng lồ, mắt sáng rực lên.

"Cô Tô Tô, ăn tối đi gì thì bàn tiếp trên bàn ăn."

Tần bế ghế dậy vào bếp.

Tôi vội vẫy vội vàng chào hỏi xong, xách trên ghế bỏ cửa.

Tần cũng đó, trên bàn ăn sao nói nuôi chứ.

Tôi phải cách khác thôi.

05

Từ ngày hôm trở đi.

Lòng cảm của dành tăng thêm một bậc.

Anh việc đó, lẽ cũng là bất dĩ.

Tần trông cũng lớn lắm, chênh lệch với nhiều.

Vì cha mẹ bỏ rơi năm trước, một mình gánh vác đình.

Anh cha, nuôi tốt trắng trẻo thế này, cũng hết lòng.

Nhưng đem này nói khai được.

Tần còn nhỏ, vậy lớn thì sao?

Tôi tượng nổi này sẽ chấn động lớn thế nào nó.

Định kiến xã hội sự h/ủy ho/ại một người.

Nghĩ đến lấy đồ ăn vặt ngăn kéo nhét vào lòng cảm nói:

"Ăn vào, thì cô lấy thêm."

Tần gật đầu, lập nhét miệng một chú túi.

Đáng yêu đi được.

Sau vài yêu cầu phụ huynh đến.

Chuyện này giải quyết, lòng yên.

Chỉ là mỗi lần, nó đều rảnh.

Không thì bận quá, thì đi tác.

"Công tác? Công việc kinh của còn phải đi bật dậy.

Mặt mũi kinh ngạc.

Phạm vi động rộng thế sao!

Tần ngẩng đầu tôi: "Vâng và mấy người bạn này đi tác bên rồi, mấy hôm nay là bà hàng xóm chăm cháu."

Còn bạn?

Hoạt động theo nhóm?

Mắt tối sầm, suýt ngất xỉu.

Vốn là lén lút khuyên gã phong trần về đường ngay.

Hóa hắn còn một chuỗi tổ chức.

Đây là chạm mép giới rồi.

Nếu may bắt, sao? Một đứa học sinh tiểu học cha mẹ, mỗi trai.

Quan trọng hơn, nó còn thi chức nữa!

"Tần cậu về bảo ấy lập đến gặp cô, chưa?"

Tôi kéo gần, hạ giọng, mặt lo lắng.

Tần tôi, cười phá lên.

Tôi kịp bụm miệng mất.

Thôi rồi.

Trạng thái tinh thần của cũng trở nên bình thường nữa!

06

Một sau.

Tần cũng đến văn cáo.

"Cô Tô Tô, dạo này sự quá bận, giờ đến cô, ngại quá."

Anh chà hai xuống ghế đối diện.

Chỗ quá, đôi chân dài của vắt chéo ngoài, lập thu hút của văn phòng.

Có lẽ sự vội, mặc mỗi lỗ đến đây.

Nói thật, lỗ trắng đơn mặc trên người toát nam mạnh mẽ.

Chẳng trách là người.

"Cô nói với rồi, kế hoạch đổi việc đâu, dù việc này vất vả bẩn thỉu chút, nuôi cũng thích làm."

Tần đột nhiên ngẩng đầu, mắt kiên định, tự cũng kiêu ngạo.

Những mắt của các nữ giáo viên xung quanh mũi tên, chua đổ dồn về phía này.

Tôi hoảng hốt, sợ lộ chuyện, nắm cổ kéo phăng cửa.

Tần mặt mũi ngơ ngác, để mặc kéo chạy.

Đến khi vào một góc khuất người, thở hổ/n h/ển ra.

Tôi quanh kẻ tr/ộm, quát nhỏ: văn to tiếng thế gì?"

Nếu họ đều năm tiểu học còn của phải học thế nào.

Tôi kết thực tập rồi, lỡ b/ắt n/ạt thì sao?

Càng càng tức, nói to hơn chút:

"Anh nói câu đấy nơi cộng sao?"

Tần ngớ người: "Lời nói mặt bằng sao?"

Không thế!

Sắp c/òng rồi!

"Anh trẻ trung thế này, chân gì chả được, sao cứ phải đó! Lỡ hiện, lai sao? Hơn này dễ bệ/nh sao?"

Tần mở miệng giải thích, mấy học sinh xa đi tới.

Tôi vội đẩy cổng trường, cáu gắt bảo tự suy thêm.

Nắm học sinh đi ngược hướng.

Vừa đến phía sau chui ra, cười toe toét tinh ranh.

"Cô giáo xinh đẹp!"

Nó kéo tôi, hiệu cúi xuống.

"Cô thế nào? rất thích cô, cô chị dâu của nhé?"

?!

Mấy hẹn nó, hiểu rồi.

Tôi lùi một bước dài, sợ lòng đành nhẹ nhàng gỡ nó, léo chối:

"Cô thích đàn ông kinh đó..."

Tần nóng mặt, kéo ch/ặt hơn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm