Đồng Trị Tĩnh

Chương 3

14/06/2025 02:10

Tôi không chỉ không còn ai để nữa...

Sau khi ông qu/a đ/ời, bố b/án nhà, moi tiền bồi thường từ hàng xóm c/ắt đ/ứt h/ệ với tôi.

chu cấp hết cấp ba, đại học thì xin khoản v/ay học biến mất luôn.

Tôi định học kỳ đầu tặng cô, số điện thoại xưa giờ đã thành số vô chủ.

Năm hai, vở kịch do viết kịch được ở nhà thành phố.

Trước ngày hôm, kịch Khâu Lan dẫn đội ngũ sáng tác lên chùa may.

Tôi đứng ngoài Đại Hùng Bảo Điện mãi không vào.

Phó Thần khi thành thắp hương xong, hỏi không vái.

Khóe môi nhếch lên nụ chua chát: "Hồi nhỏ khấn linh, chưa nào được phù hộ..."

"Vậy em có biết tại không?"

07

Ánh mắt Thần dịu dàng, nụ khẽ nở tướng Phật từ bi.

Tôi ngơ "Sao ạ?"

"Thần không giúp, tin em có tự xoay xở được."

Vừa dứt lời, người về phía trước, cằm suýt tóc Tay thoắt cái nhặt đi sợi lá thông xanh trên đầu tôi.

Tôi gi/ật mình, tai đỏ ửng lên.

Lúc ra khỏi chùa, mưa đ/á ào xuống bất ngờ.

Cả đám ôm đầu chạy xuống núi.

Tôi trượt chân lăn cù cù bậc mày bê bết đất. Đứng dậy thì chân phải đã sưng vù, không nổi.

Phó Thần áo khoác đắp lên đầu tôi.

Rồi ngồi xổm: đi, cõng."

Tôi dè bám bờ vai vững lấy tà áo che đầu ấm tỏa ra từ khiến thấy an lạ kỳ.

"Hình hôm nay gi/ận dỗi." phá vỡ bầu không khí ngượng ngùng bằng đùa.

Con dốc dài trăm bậc lởm chởm, từng chân vẫn đều chắc nịch.

Con người anh, xứng đáng có gái tốt.

08

Mỗi hình ảnh Nhụy Gia và Thần sánh đôi hiện lên, tim quặn khó chịu.

Đêm ấy trằn trọc mãi, lướt điện soạn tin tố cáo tất tội lỗi của Nhụy Gia xóa.

Cuối cùng, định dùng đ/ộc đ/ộc.

Tôi xanh rờn: "Tối đó, em có bầu rồi."

Vừa gửi đã hối h/ận. Ai ngờ rep ngay: cũng 'tinh' sao? Thế mà đậu được à?"

Tôi ra nước mắt, tắt phụt điện thoại ngủ.

Sáng hôm máy, tin dập:

"Nói tiếp đi? theo họ chứ?"

"Anh thấy em uống chung ly rư/ợu với rồi. Vậy là... con anh?"

"Phương Dĩ Tĩnh? Trả anh?"

"Đừng bảo em mang th/ai con người khác..."

Lướt tin cuối - phút trước: cửa, đang ở ngoài."

09

Tôi bật dậy lò xo, chân đất phóng ra cửa. Nhưng vừa tay nắm gi/ật toilet.

Rửa đ/á/nh chải tóc rối bù. Nhìn gương trong gương, hít sâu cửa.

Ánh xiên khoang chiếu rọi bóng hình lớn nghịch sáng. Mắt Thần đỏ ngầu, quầng thâm lộ hẳn trắng đêm.

Ánh mắt hai đứa nhau giữa không trung.

"Sao... đến?" Giọng run run.

Nụ híp mắt của lộ vẻ đắc thắng: "Đến hỏi xem... con của em con ai?"

Câu đùa khiến bối rối.

Cúi xuống, lí nhí: "Không có bầu, em nhầm."

Anh khẽ cười: đã tin rồi, giờ tính sao?"

Anh sát góc cửa. Hai cánh tay chống lên cửa, giam trong vòng vây.

Ánh mắt nhiệt muốn nuốt chửng tôi.

10

Tim đ/ập thình thịch, m/áu lên mặt.

"Tính sao? Tính... làm gỏi!" lẩm bẩm.

Anh sát hơn, thở phả tai: "Em định từ nữa à?"

Tôi ngẩn người: "Lần nào nữa?"

"Năm hai, người bị em từ trên bảng tỏ tình ấy... anh."

ùa về. Sau đêm diễn, trang confession trường tỏ tình dàn viên.

Cả - kịch vô danh - cũng được tỏ tình bằng bài thơ ngũ ngôn trong kịch: "Quân m/ộ ngã dung hoa/Ngã quân tài hiền..."

Tôi từng add số người đó, ơn block luôn.

11

Hóa ra, đó chính anh.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17