kẻ côn đồ

Chương 10

14/08/2025 06:17

Ta chỉnh lại y phục, hỏi: 「Sư phụ ở nơi nào?」

Trần Cường cười nhạo nói: 「Sư phụ không có. Tân lang thì có một đống, đều là đến cùng nàng động phòng.」

Phía sau vang lên tiếng bước chân.

Ta ngoảnh đầu nhìn, từ trong bóng tối bước ra sáu tên tiện dân, vây quanh ta tứ phía. Một tên bất mãn nói: 「Đầu đảng, sao ngươi không gọi nàng sớm hơn? Để cho thằng còi kia chiếm mất tiên cơ.」

Một tên khác cười đùa: 「Cơm ngon chẳng sợ muộn, gái đẹp...」

Ta chẳng muốn nghe lời lẽ d/âm tục của bọn chúng, rút từ trong tay áo ra con d/ao củi, một bước xông tới trước mặt Trần Cường, một nhát ch/ém vào cổ hắn.

Đầu hắn lập tức lệch sang một bên.

Cùng lúc đó, phía sau cũng vang lên mấy tiếng “phụt phụt” lưỡi đ/ao đ/âm vào thịt.

Ta lau vệt m/áu b/ắn lên mặt, ngoảnh đầu nhìn lại.

Tiết Đại Thụ cùng những người khác đã hạ gục cả năm tên còn lại.

「Kéo đi xa ch/ôn cất.」

Tiết Đại Thụ gật đầu, cùng mọi người kéo x/á/c ch*t đi xa.

Ta múc mấy thùng nước từ giếng đầu thôn, dội từ đầu xuống chân mấy lần, mới rửa sạch mùi m/áu.

Đêm khuya sương nặng.

Từ tâm đến thân, lạnh buốt xươ/ng.

Ta mặc bộ quần áo ướt sũng trở về nhà, lục trong tủ quần áo tìm bộ khô ráo định thay, thì một đôi tay quấn lấy eo.

Thân thể ta căng cứng, muốn rút d/ao củi ch/ém ra, nhưng phát hiện con d/ao đã để ở ngoài cửa.

「Nương tử, ta lạnh.」

Là Tề Thiên Mộc.

Thân thể ta mềm nhũn, dựa vào vòng tay ấm áp.

Tề Thiên Mộc nửa ôm nửa đỡ đưa ta trở lại giường.

Hắn như con bạch tuộc bám ch/ặt lấy ta, nhưng ta chẳng cảm thấy chút khó chịu nào vì bị giam giữ.

Ta co mình lạnh lẽo thành một cục, buông mình hấp thu ng/uồn nhiệt bất tận từ người hắn.

Cho đến khi nóng toát mồ hôi, mới gi/ật mình tỉnh giấc.

Hóa ra chỉ là một giấc mộng.

「Bạch Cửu, Bạch Cửu, tỉnh dậy. Điện hạ gọi ngươi đến.」

9

Thái tử ngồi ngay ngắn trên sảnh đường.

Tiêu D/ao Vương ngồi bên trái phía dưới, Văn thống lĩnh đứng bên phải.

Ta quy củ quỳ giữa: 「Bẩm kiến Điện hạ. Bẩm kiến Tiêu D/ao vương gia. Bẩm kiến Văn thống lĩnh.」

Thái tử chưa kịp nói, Tiêu D/ao Vương đã ba bước hai bước xông tới trước mặt ta, ngồi xổm xuống:

「Nương tử, nương tử, đúng là nàng sao?」

Nói rồi, hắn ôm chầm lấy ta khóc lóc: 「Nương tử, nàng đi đâu vậy? Ta tưởng nàng... Thôn Cát Lạt ch/áy tiêu rụi. Khắp nơi đều là x/á/c ch*t ch/áy đen. Nương tử, khiến phu quân ta tìm khổ sở.」

Ta đẩy hắn ra, đứng dậy lùi về phía sau mấy bước: 「Ngươi gọi ai là nương tử? Ngươi không thấy ta cùng ngươi đều là đàn ông sao?」

Tiêu D/ao Vương loạng choạng ngã ngồi dưới đất, khóc to hơn:

「Nương tử, vì sao nàng không nhận ta? Ta là phu quân của nàng!」

Ta xoa xoa tai, trong lòng bực bội.

Đàn ông nhà ai suốt ngày khóc lóc nhếch nhác?

Thái tử rõ ràng cũng không chịu nổi đứa em trai gào khóc này:

「Thiên Quyền, ngươi đứng dậy, đại trượng phu khóc lóc! Thành thể thống gì.」

Tiêu D/ao Vương “cạch” dừng tiếng khóc, ngoảnh lại nhìn khuôn mặt đen như nồi của Thái tử, do dự đứng dậy.

Nhưng hắn không trở về chỗ ngồi, mà đứng bên cạnh ta, nhìn ta vẻ ấm ức.

Ta không thèm đáp lại, quỳ xuống đất lần nữa.

Thái tử uy nghiêm tự nhiên: 「Tiết Cửu, ngươi đổi tên họ vào Thái tử phủ ta, là có mưu đồ gì?」

Ta không hề sợ hãi vì bị lộ thân phận.

Ta cung kính cúi đầu bái lạy Thái tử:

「Bẩm Điện hạ, thuộc hạ nguyên danh Tiết Cửu, sau đó cả thôn dời đến Bạch Tháp thôn, nhập tịch nơi ấy, mới đổi tên thành Bạch Cửu. Điểm này không cố ý lừa dối Điện hạ.」

Văn thống lĩnh mở miệng: 「Tiết Cửu, ngươi lấy thân nữ nhi, cải trang thành nam tử, lấy cớ tìm vợ lên kinh, ý đồ là gì?

「Ngươi rời Thôn Cát Lạt ba tháng trước, ngươi vừa đi, Thôn Cát Lạt liền bốc ch/áy dữ dội, th/iêu ch*t hơn ba mươi mạng người, việc này có phải do ngươi gây ra?

「Sau khi vào kinh, ngươi đi khắp các nha hàng lớn, tìm toàn việc làm tại phủ đệ vương công quý tộc, cuối cùng lẫn vào Thái tử phủ, lại là vì sao?

「Nghĩ tới tình đồng liêu, ngươi tốt nhất nên thú nhận thật lòng. Nếu không khai, chỉ có thể đưa ngươi vào Thận Hình ty. Khi đó, ngươi sợ không còn mạng mà ra.」

Ta vừa định mở miệng trả lời, Tiêu D/ao Vương đã nhảy ra:

「Văn Phong, ngươi làm gì thế? Đây là nương tử ta, là Tiêu D/ao vương phi, sao ngươi dám thẩm vấn nàng như tra tù?

「Nương tử, nàng đứng dậy trước, có chuyện gì ta từ từ nói.」

Ta gi/ật tay hắn ra, trừng mắt liếc hắn.

Ai là nương tử ngươi? Đồ bất tài bại sự.

Thái tử nhíu mày lên tiếng: 「Thiên Quyền, ngươi ngồi qua đây. Bạch Cửu, ngươi đứng dậy nói chuyện.」

Tiêu D/ao Vương lần lữa chậm chạp.

Thái tử quát một tiếng: 「Thiên Quyền.」

Hắn mới trở về chỗ ngồi.

Ta vẫn quỳ nguyên:

「Thái tử Điện hạ, thảo dân vào kinh là để cáo trạng lên hoàng đế. Thảo dân có nỗi oan khuất trời cao muốn nhờ Thánh thượng làm chủ cho.

「Thảo dân nghe nói cáo trạng phải lăn đinh bản, thảo dân sợ đ/au lại sợ ch*t, không muốn lăn, mới nghĩ ra kế lệch, mong nhờ sự dẫn tiến của Điện hạ để gặp Thánh thượng.

「Đợi thảo dân trình bày xong nỗi oan, thảo dân nguyện lăn đinh bản đến ch*t.」

「Nương tử, nàng muốn cáo trạng sao không nói với ta? Ta có thể trực tiếp dẫn nàng gặp phụ hoàng, cần gì phải vòng vo tìm hoàng huynh ta?」

「Thiên Quyền, ngươi im miệng.」

「Hoàng huynh, nàng là nương tử ta, nàng có việc tìm ta chẳng phải đương nhiên sao?」

Thái tử xoa xoa thái dương đang gi/ật giật.

Ta cũng thực không kiên nhẫn nghe kẻ này càn rỡ:

「Tiêu D/ao vương gia, phu quân của thảo dân tên Tề Thiên Mộc, là một phu thôn dã, từ nhỏ thể chất yếu ớt, đã bệ/nh ch*t mấy tháng trước.」

「Nương tử, nàng... sao nàng nguyền rủa ta ch*t? Ta đang sống tốt mà.」

「Thái tử Điện hạ, đêm qua trước đó, thảo dân chưa từng gặp Tiêu D/ao vương gia, phu quân thảo dân đã ch*t, Tiêu D/ao vương nhất định nhận nhầm người, mong Thái tử Điện hạ minh xét.」

Tiêu D/ao Vương nhảy vọt từ ghế xuống: 「Nương tử...」

「Văn Phong, đưa vương gia đi nghỉ ngơi.」

Văn Phong đứng dậy, kéo lấy cánh tay Tiêu D/ao Vương, lôi ra ngoài.

Tiêu D/ao Vương sức lực không địch nổi Văn Phong, vừa bị lôi đi vừa ngoảnh đầu kêu lớn:

「Hoàng huynh, hoàng huynh, nàng chính là nương tử ta, ta không nhận nhầm người.

「Hoàng huynh, hoàng huynh, có chuyện gì hoàng huynh từ từ nói với nương tử ta, đừng dọa nàng.」

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] BẠN TRAI THÂY MA

Chương 11
Mạt thế diễn ra, đại dịch thây ma bùng nổ, bạn trai vì che chở cho tôi mà bị tang thi cắn. Dù vậy, anh vẫn cố hết sức lực đưa tôi an toàn quay lại nhà trú ẩn. Trong giây phút tỉnh táo còn sót lại, anh đưa cho tôi con dao, bảo tôi hãy kết liễu anh trước khi anh hoá tang thi mà tấn công tôi. Tôi cầm con dao, nâng lên rồi hạ xuống, nước mắt tuôn rơi như mưa, cuối cùng không nỡ giết anh. Trong lúc do dự, bạn trai đã tỉnh lại, tròng mắt trắng đục, đã hoá thây ma. Anh gào lên mấy tiếng, giơ hai tay muốn nhào đến cắn xé tôi. Vừa vất vả nín khóc xong, thấy bạn trai hung dữ như vậy tôi lại oà lên nức nở. Thây ma sững sờ, anh bối rối cứng ngắc quay lưng lại, khẹc khẹc mấy tiếng. Sau đó, tôi tự mình ra ngoài kiếm ăn. Vừa bước chân đến cửa đã thấy mấy con tang thi chực chờ sẵn, tôi vừa ló mặt ra đã thi nhau kéo đến. Tôi sợ quá, đánh rơi cây gậy trong tay, đứng run chân không chạy nổi, ú ớ tưởng xong đời. Bạn trai đang núp sau bức tường bất đắc dĩ phải đi ra, cúi người cầm gậy, đánh cho lũ tang thi kia chạy mất dép, còn phải xách tôi đến cửa hàng tiện lợi kiếm thức ăn. “Anh ơi, em sợ quá, lũ thây ma kia muốn cắn em.” “Khẹc khẹc khẹc!!!” “Anh yêu ơi, em không ngủ được, anh hát cho em nghe đi.” “Khẹc khẹc khẹc khẹc ~” “Anh, anh có yêu bé không?” “Khẹc! Khẹc khẹc!” “Anh đừng có nhìn mấy tên thây ma khác, chỉ được ngắm em thôi, nghe rõ chưa!?” “Khẹc khẹc khẹc…” Trải qua mấy tháng sinh tồn, trong một lần sơ ý tôi cũng bị tang thi khác cắn cho một cái đau điếng. Qua một đêm miên man sốt cao, khi tỉnh lại không ngờ tôi lại tiến hoá thành dị năng giả. Bạn trai đưa tôi đến cơ sở nghiên cứu gần đó để thẩm định dị năng. Trước mặt vị tiến sĩ, tôi nghiến răng căng cơ bắp dùng hết sức mạnh của mình biến ra…một bông hoa. Vị tiến sĩ vứt bông hoa xuống đất, khinh thường: “Chậc, dị năng của cậu thật vô dụng, yếu ớt như vậy thì làm được gì.” Tôi nhặt bông hoa lên đặt trong lòng bàn tay, ấm ức nhìn qua bạn trai thây ma đang đứng bên cạnh, mắt rưng rưng đáng thương. “Khẹc khẹc!” Đôi mắt trắng dã của anh nhìn tôi, quay người vả cho tên tiến sĩ kia một cái sái quai hàm. Quá đẹp trai rồi! Thể loại: Mạt thế, thây ma, sinh tồn, ngọt ngào, thây ma có sức chiến đấu mạnh mẽ công x người vợ nhát gan đáng yêu thụ, HE, dị năng.
52.94 K
4 Vượt Rào Chương 16
9 Hàng hạng hai Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm