Giọng điệu ta cố tỏ nhẹ nhàng.
Tôi đột cảm chút nhẹ nhõm.
Có thông suốt, ta sẽ dính gì nữa.
"Không lừa tháng nhận chứng tổ chức đám cũng cười: cưới mời uống hợp, chồng chắc cũng vui."
"Giang Hân!" Giọng Trạch đột vút "Mày đùa giỡn chưa! Mày..."
Tôi cúp máy, rút thẻ SIM ném thùng rác.
Người cũng làm cho sợ lâu động.
Tôi quay mặt phía gương với cô ấy: "Xin vì làm cô buồn cười, cô tiếp đi."
05
Đám cưới tổ chức nhà thờ ở Hải Thị.
Cảnh trí trí giống dây chuyền sản xuất thông biết dùng tâm.
Tôi nhịn hỏi trợ lý: "Đây nào làm vậy? tốt."
Trợ lý trả lời giọng nhỏ: "Tiểu thư Giang, đây do tổng tự thiết kế."
"À..." sững sờ.
Tôi ngờ, đối với cuộc nhân vì lợi ích thương mại lại rất dùng tâm.
Suốt đường hướng dẫn nên làm làm thế nào.
Tôi cứ thế mơ điện đường.
Sầm mặc bộ vest phiu quay phía dưới sự hiệu linh mục, quay đầu lại.
Bên tai tràn ngập tiếng reo hò mọi người, nhau từ xa.
Có nhầm không?
Nụ anh, chân thành.
Có nên học hỏi anh, làm mặt cực hạn.
Tôi điều chỉnh biểu cảm trên mặt, dắt tiến lên phía trước, cho khi đặt lòng bàn ấm áp Yến.
Đám cưới diễn rất suôn sẻ, chỉ khi thức đám cưới kết thúc, mẹ dẫn giao lưu với rất các bác, các dì, vòng xuống chân mỏi rã rời.
Mãi cuối cùng cũng trở nhà mới.
Đó biệt thự nhỏ, môi trường xung quanh rất tốt, cũng yên tĩnh.
Tôi tự mình rửa tẩy trang, đợi khi xong 12 đêm.
Sầm mặc đồ ngồi trên ghế tóc chưa sấy khô hoàn toàn, trán rủ xuống sợi tóc ngắn, điều khác với tinh chỉn chu thường ngày anh, gần gũi chút.
Tôi cúi đầu máy tính bảng, thức câu: "Muộn thế rồi làm việc à?"
Ánh khỏi máy tính bảng, ngẩng lên tôi: "Không làm việc, đợi em."
Tôi sự quá thiết, chuyện càng hiếm.
Tôi suy lý do đợi liền đặt máy tính bảng đứng phía tôi.
"Không sớm nữa rồi."
Tôi đầu: "Đúng sớm."
Vậy sao?
Sầm Yến: "Đến rồi."
Trong mất tập đẩy dựa tường, bàn đặt đầu khiến ngẩng đầu anh.
Tôi hành động đột ngột làm cho choáng váng.
Chưa kịp phản ứng, cảm nhận sự thay đổi từ nam tính trưởng thành đối diện này.
Không khí xung quanh bắt đầu trở nên đục ngầu nóng bỏng.
Tốc độ suy càng càng chậm.
Có lâu đàn ông, sự ưu tú, ánh quá nồng ch/áy.
Tôi lại m/a ám đưa lấy cổ anh.
"Vào phòng đi."
Tôi kết rồi, phận hợp hợp hơn.
Chúng cũng ký kết thỏa thuận gì lại càng ý mãi mãi chay.
Bây đàn ông vậy làm hài lòng mình, kháng cự lắm.
Chỉ giây ngắn ngủi, thuyết bản thân.
Chỉ lấy mình cần thôi.
Mọi trưởng thành.
Suốt đường choạng phòng ngủ.
Chiếc choàng trên lại càng biết vứt đâu.
Tôi vốn kiểu kìm nén lạnh cũng nóng bỏng đứng nhưng ai ngờ ta chí thèm giả vờ, trực tiếp với hình ham muốn chân nhất mình.
Đèn chùm trên đầu sáng, nhưng luôn lư tôi...
Khoảnh khắc suy bay lên mây, nhịn cắn Yến.
Anh lên tiếng, đó khẽ cười.
"Giang Hân, sao em vẫn thích cắn thế?"
Câu rõ, đó tỉnh táo lắm.
Tôi biết rốt cuộc cắn bao nhiêu cái, chỉ biết khi tỉnh ngày sau, quay phía mặc quần áo.
Cơ bắp trên trần cân đối đẹp mắt, nếu qua những vết cắn đỏ tím kia càng đẹp hơn.
Tôi lặng đầu chăn, bắt đầu giả vờ ngủ.
Sầm mặc xong quần thẳng tới vỗ vỗ đầu qua chăn.
"Biết em tỉnh rồi, muốn trước, em nhớ cơm, nếu cảm chỗ nào thoải mái kịp điện cho anh."
Anh nhanh xong dài.
Giọng mang chút đặc.
Mãi khi tiếng đóng vang lên, mới chui từ chăn.
Nằm ngửa trên đèn chùm lớn trên đầu chút đờ đẫn.
Chuyện sự nằm liệu tôi...
06
Mối qu/an h/ệ giữa đêm đó sự trở nên gần gũi rất nhiều.
Anh sẽ buổi tối cơm cùng kể những chuyện phiếm giới nhà giàu, thỉnh thoảng hưởng ứng tôi.
Còn cũng sẽ cùng tham các buổi tiệc bàn rư/ợu, làm vợ cạnh anh.
Làm bạn càng chuẩn.
Anh thói bậy bạ ngoài, kiểm tra sức mạnh, nhà Giang tuyển chọn nghiêm ngặt, luôn rất đảm bảo.
Tôi ngày càng hài lòng với cuộc nhân vì lợi ích này.
Bố mẹ cũng phát hiện sự thay đổi tôi.
"Hân Hân, kết tháng, con m/ập chút, sắc mặt cũng tốt nhiều."
Mẹ cười: tỏ biết chiều chuộng người."
"Người ta yêu nuôi hoa, hoa nuôi tốt hay không, biết ngay."
Nói đây, giọng mẹ chuyển sang thở dài: "Con xem lần con đột trở sắc mặt tiều tụy, mẹ lòng."