Giai Kỳ Như Mộng

Chương 8

20/07/2025 02:10

「Em từng dám mong yêu em, chỉ cần chút thích thôi đủ rồi."

"Nhưng họ trong thích..."

Nước mắt lã chã: "Em căn bản dám hỏi, sợ thừa nhận."

"Lâm Giai nếu phụ nữ lại cưới cô ấy, mà đi cưới thích?"

"Em xem thường bản thân, hay xem thường Đông?"

"Em chỉ sợ tâm..."

"Vậy sợ, giả thành thật?"

Tôi hơi liếc chỗ khác.

"Vậy chỉ xui xẻo, nhưng đi nếu dễ dàng khác chứng sớm muộn cũng phản bội, cũng kịp thời c/ắt lỗ."

"Anh thấy đúng đáng bị dạy dỗ."

Cố lại bị làm phật ý.

Anh lạnh lùng tháo đồng hồ đeo tay.

"Cố Đông, vẫn còn sốt..."

"Hừ."

Anh tiếng, "Vừa xem lúc sốt thế nào."

"Anh, đúng thú vật..."

Tôi sợ hãi quay định bỏ chạy.

Cố đuổi theo.

Chỉ tháo đồng hồ, cởi cà vạt.

Đợi khi chạy cửa phòng ngủ.

Anh vài bước đã đuổi đẩy thẳng lên giường ngủ.

"Còn chuyện nữa."

Khi của xuống, nhiên dừng động tác.

"Em và Chu Nhiên rốt thế nào?"

Tôi tức gi/ận lại muốn đ/á anh: Đông, vậy nghĩ, nếu thích Chu Nhiên, sẽ lấy anh?"

"Có lẽ chỉ vì đêm đó đã cho anh, nên buộc phải đồng lời cầu của thôi."

"Vậy hôm đó Chu Nhiên cũng ở đó không?"

"Nếu thích ấy, lại đưa đi?"

Cố nhìn lúc lâu.

Rồi mới véo xuống: tin em."

"Nhưng sau này, thể đừng gặp Chu Nhiên nữa không?"

"Anh hả?"

"Anh chỉ thích đàn ông khác nhòm ngó vợ mình."

"Có lẽ chỉ nhiều..."

"Anh đàn ông, tưởng nhìn ra của ta?"

"Anh đừng lung tung trong em, chỉ tiền bối thôi."

"Được, dù sau này cũng gặp được ta nữa."

"Tại sao?"

"Dự án nước ngoài của ta chút đề, năm năm chắc chắn thể về nước."

"Cố Đông!"

Nhưng đã bị hai tay, xuống.

"Giai bây chúng ta thế thứ năm."

"Nhưng, nhưng này vẫn ban ngày..."

"Đợi được không?"

"Không được."

"Ban ngày mới nhìn rõ hơn."

Cố nắm tôi, hơi dùng lực.

Cả đã lao vào anh.

"Ngồi thẳng lên."

Tư thế ngồi mật khiến khuôn đỏ rực.

Rèm che nhưng vẫn khe hở lọt ánh sáng mờ.

Luồng sáng chiếu thẳng lên tôi, cùng nhảy múa.

Cố tóc trước ng/ực sang bên: Kỳ..."

Tôi ngoảnh nhắm mắt, chịu nhìn anh.

"Còn muốn hàng không?"

Tôi cắn môi lời, chỉ lắc đầu.

Nhưng lắc cái, lại đẩy lên lần.

Cuối chỉ thể ậm ừ đáp: "Không, nữa... Đông, hàng nữa."

"Gọi gì?"

"Cố Đông..."

Tiếng vỗ giòn bỗng vang lên.

Tôi được nghẹn ngào: "Chồng."

"Đừng khóc."

Nước mắt ở mắt bị đi, lại xuống nốt ruồi nhỏ nơi mắt tôi.

Ân thiết tha lâu, lâu.

Đời lâu, giai kỳ mộng.

Tôi được thầm ước trong lòng.

Chỉ mong giấc mộng này đừng bao tỉnh.

Chỉ mong và Lâm Giai mãi mãi nhau.

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sự Trả Thù Của Beta

Ngoại Truyện 3
Giang Hoài Phong theo đuổi tôi suốt ba năm. Đến khi tôi sắp gật đầu đồng ý, anh ta lại lên giường với người khác. Trong những tháng ngày đau khổ và tuyệt vọng, tôi chấp nhận vòng tay của Cố Tinh Thần — một Alpha cấp cao, lặng lẽ ở bên tôi, chưa từng đòi hỏi điều gì. Cố Tinh Thần từng bao trọn toàn bộ màn hình LED khắp thành phố, chỉ để công khai tình yêu của chúng tôi. Thậm chí, anh ta sẵn sàng từ bỏ quyền thừa kế, chỉ để cưới một Beta tầm thường như tôi làm vợ. “Bất kể người đời nhìn em như thế nào, thì trong lòng anh, em mãi là con thuyền nhỏ quý giá nhất giữa dòng đời hỗn loạn này.” Vì vậy, tôi quyết định tiến hành cải tạo tuyến thể, hy vọng có thể mang thai và sinh cho anh một đứa con mang dòng máu của chúng tôi. Thế nhưng, vào khoảnh khắc tôi chuẩn bị ký vào bản thỏa thuận chuyển phôi thai, Cố Tinh Thần lại biến mất. Khi tôi tìm thấy anh, điều đầu tiên tôi nghe được là giọng anh cười nhạt, nói với vẻ khinh thường: “Nếu không vì Giang Hoài Phong, thì đến liếc nhìn hắn một cái, tôi cũng thấy ghê tởm.” "Một Beta không chút giá trị, làm sao xứng với nhà họ Cố chúng tôi?" P/s: Tên của bot là Hạ Dư Chu (Chu trong tiếng trung là con thuyền nên Cố Tinh Thần mới nói bot là con thuyền nhỏ quý giá nhất.)
202.64 K
6 Ba tháng mê hồn Chương 9.2
8 Em trai ở trên Chương 16.2
10 Vân Môi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm