“Cũng không hẳn, thực ra tôi vẫn có điều muốn nói với cậu.”
Ánh mắt Cố Vọng bỗng sáng rực.
“Thương lượng một chút, xem tình thân tộc giữa chúng ta, cậu có thể đừng loan tin thích tôi khắp trường được không?”
Gương mặt Cố Vọng đờ ra như bị bấm huyệt.
“Tôi và chú cậu đã đăng ký kết hôn, cậu làm vậy khiến tôi rất phiền phức.”
Nói xong, suy nghĩ một lát lại bổ sung: “Hơn nữa, những lời đó của cậu, tôi nghe thật sự rất ồn ào.”
Mặt Cố Vọng tái nhợt, hoàn toàn c/âm nín.
Tôi rẽ qua điện Tài Thần tìm bạn cùng phòng.
Trên đường gặp một vị sư, ông tặng tôi chuỗi vòng tay đã được khai quang.
Còn nói rằng, khi thời cơ chín muồi, người tôi nhớ sẽ tự nhiên quay về.
Tối đó về nhà, ngẫm đi ngẫm lại, tôi kể lại lời vị sư cho Cố Đình Yến nghe.
“Anh nói xem, ý ông ấy có phải là nếu chúng ta không dùng biện pháp, có th/ai thì Thanh Thanh sẽ trở về?”
Cố Đình Yến đang ngồi sau máy tính bỗng ngẩng đầu.
“Sao thế?”
Anh khẽ ho hai tiếng, “Em còn trẻ, đừng vội, đợi em tốt nghiệp rồi tính sau.”
“Em biết rồi.”
“Nhân tiện, anh không có bạch nguyệt quang hay tình đầu gì chứ?”
“Kết hôn lâu vậy, mấy đời bạn trai em đều khai báo rõ ràng rồi, lúc đó anh không định li hôn với em chứ?”
“Không đời nào.”
“Vậy được. À, hôm nay em gặp Cố Vọng rồi…”
Chưa nói hết câu, cả người tôi bị bế lên bàn.
Cố Đình Yến chống hai tay lên mặt bàn, vây tôi vào giữa, cúi đầu hôn xuống.
Tôi khẽ đẩy anh, “Sao đột nhiên thế?”
“Em chọc anh đấy.”
“Em đâu có.”
“Ừ, là anh muốn.”
Nụ hôn của anh dồn dập gấp gáp, ép cả người đ/è lên.
Tôi chịu không nổi, bản năng rên khẽ.
Không ngờ lại như chạm vào công tắc nào đó trên người đàn ông.
Trong phòng sách, nhiệt độ leo thang từng hồi.
Giọng Cố Đình Yến vang lên lúc này:
“Anh từng nghĩ giữa chúng ta cách một vực sâu, may thay...”
“Không bạch nguyệt quang, cũng chẳng tình đầu, chỉ thích em, quá khứ là thế, tương lai cũng vậy.”
Lực đạo trong khoảnh khắc này mạnh hẳn.
Mắt tôi ươn ướt vì nước mắt sinh lý.
Tôi ôm lấy Cố Đình Yến, hơi thở gấp gáp: “Em cũng sẽ yêu anh thật tốt.”
Lúc này, đêm đang dày, tình đang nồng, những kẻ yêu nhau đang quấn quít.
(Hết)