Cùng bạn thu hoạch lúa mì

Chương 1

20/06/2025 10:34

Mùa hè đỗ vào Thanh Hoa, tôi yêu qua mạng một thiếu gia.

Anh ấy bảo đặt đồ ăn mang về cho tôi nhưng tôi từ chối, cậu ta khen tôi không ham vật chất. Thực ra là vì làng tôi chẳng có dịch vụ giao đồ ăn.

Tôi luôn gửi 'Chào buổi sáng' lúc 5 giờ, anh khen tôi sinh hoạt điều độ. Sự thật là lúc đó gà trống gáy vang khiến tôi tỉnh giấc, vừa lo sợ anh nghe thấy tiếng gà lại vừa phải giả vờ dậy sớm.

Cẩn thận che giấu suốt mùa hè, nào ngờ anh khóc lóc đòi gặp mặt. Tôi hoảng quá, muốn đến chỗ tôi phải đi máy bay chuyển tàu cao tốc, xe khách đến trấn rồi xe máy tới ngã ba, cuối cùng còn phải đi bộ mấy dặm đường núi. Thế là tôi nhắm mắt xóa sổ anh ta, xách vali thẳng tiến Thanh Hoa.

Ai ngờ buổi học đầu tiên, trợ giảng yêu cầu kết bạn WeChat. Tôi nhìn thấy avatar quen thuộc...

1

Vừa cho gà ăn xong, chưa kịp ngồi xuống WeChat đã sáng đèn.

Z: [Tiểu Thanh, ngắm đêm Paris này.]

Tôi mở ảnh xem, chẳng có gì đặc biệt, nhiều sao giống bầu trời làng tôi. Tôi liền chụp vội bầu trời gửi lại.

[Trời chỗ em cũng đẹp.]

Anh hỏi: [Thanh Thanh, em chụp bị rung tay à? Sao mờ thế?]

Tôi chợt nhớ ra điện thoại này là dân làng góp 300 tệ m/ua tặng, camera vỡ hạt như mã n/ão. Vội vàng thu hồi tin nhắn: [Em hơi run tay.]

Z: [Đúng là do rung tay rồi, chứ giờ làm gì còn điện thoại mờ thế.]

Tôi giơ máy lên ngắm nghía cách chụp cho rõ, đọc xong dòng chat mà tim vỡ vụn.

2

Ở làng tôi, tôi là người thứ hai có smartphone.

Người đầu tiên là trưởng thôn, vì cần họp video nên m/ua chiếc OPPO A5 xịn sò. Tôi nhớ hôm máy về, cả làng kéo đến xem. Ai cũng sờ thử rồi bảo: 'Nếu cháu đỗ đại học, dân làng cũng tặng cháu smartphone thế này'. Thế là tôi có máy này.

Lặng lẽ vá lại trái tim tan nát, tôi mở Moments của Trần Hành Châu. Dù đã xem nhiều lần nhưng mỗi lần vẫn choáng váng: Sao có người giàu thế? Hôm qua dạo phố London, hôm nay đã ở Paris, ngày mai chưa biết đảo nào.

Khi anh hỏi tôi từng du lịch nước nào, tôi đắn đo mãi gõ: [Trung Quốc.] Dù chưa ra nước ngoài nhưng không được mất mặt. Đất nước mình núi sông hùng vĩ, đâu thua kém gì.

Anh cười khúc khích gửi voice: 'Thanh Thanh, anh cũng là người Trung Quốc đây. Hết hè là về nước rồi.' Tôi ôm điện thoại nghe đi nghe lại đoạn voice, không tin nổi sao có giọng nam hay thế. Chẳng lẽ dân thành phố vừa giàu, giọng lại hay, đời chẳng cần lao động?

3

Quen được người giàu như Trần Hành Châu là chuyện tình cờ. Sau khi có điện thoại, tôi lang thang diễn đàn thấy bài đăng: [Ai giải được bài này làm bạn gái tui, 185cm 8 múi giàu có.]

Cả forum chê chủ thớt câu cá. Tôi liếc qua đề bài, m/áu giải đố nổi lên, cặm cụi tính hai ngày đêm. Khi đăng đáp án, bị mọi người chế giễu: 'Gái quê ham trai đến phát rồ'. Tôi lườm ng/uýt: 'Tau thích giải đề thôi mà.'

Đêm đó chủ thớt gửi QR code: [Chúc mừng trúng thưởng, add friend đi bạn gái.] Thế là tôi có bạn trai ảo đời thực.

4

Tháng 8 cỏ dại mọc um tùm, ngày nào tôi cũng ra đồng từ sớm. Đang hì hục cuốc đất, điện thoại trong túi rung như máy xay. Dì Phương hỏi: 'Con gái, ra đồng mang loa à?'

Tôi bất đắc dĩ mở máy. Trần Hành Châu gửi ảnh tuyết trắng: [Thanh Thanh xem tuyết Úc này, đẹp không?] Tôi quệt mồ hôi lấm lem tay, bực mình nghĩ: Yêu qua mạng phiền phức thật, nắng ch/áy da còn phải rep tin nhắn ngay.

Nhìn ảnh tuyết, tôi gõ: [Đẹp.] Tin nhắn vừa gửi, anh đã dội tiếp: [Thanh Thanh ăn trưa chưa?]

Tôi xoa bụng đói meo: [Chưa kịp ăn.]

Anh hốt hoảng: [Bao giờ rồi không ăn trưa? Anh đặt đồ cho em nhé?]

Tim tôi đ/ập thình thịch - cả đời chưa từng ăn đồ đặt. Nhưng mở app giao đồ ăn, vài giây sau đỏ mặt tắt phắt đi. Quên mất làng này làm gì có shipper.

Cố giữ thể diện, tôi gõ: [Em không nhận đồ người khác đâu.]

Anh cảm động: [Thanh Thanh tốt quá, anh chưa gặp cô gái nào không ham vật chất như em.]

Tôi khóc ròng: Yêu qua mạng ở làng quê khổ thế! Đến bữa cơm giả cũng không xong.

5

Gà nhà nhiều, 5h sáng đã gáy om sòm. Tôi tỉnh giấc liền nhắn ngay cho anh. Anh khen: [Em sinh hoạt khoa học quá, hiếm bạn trẻ dậy sớm thế.]

Tôi vui vẻ gửi voice: [Ngày nào em cũng ngắm bình minh đẹp lắm.]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm