Anh nói, ở trí của ấy, lương theo dự án chỉ tiêu khác nhau, tức và suất khác. Thỉnh thoảng kể chuyện thế, nghe, sợ. Tôi hiểu. Tôi chưa từng đi làm, biết KPI là gì, suất cuối thế nào, teambuilding ty gì... Tôi biết ngốc. Bạn bè thân ngày càng ít đi. thuê nhà lâu nói thuê 3500, lương 6500 11000. ở cửa hàng đồ đã định việc, trái đã bảo hiểm, giờ. Còn yêu nhà phối bánh mẹ nấu suốt ba sau khi thất tình đã dùng hết kiệm và cấp của mẹ để mở tiệm bánh quê, doanh khá - trò đùa đen tối. Mọi dường đều sống hơn, tôi... Đêm khuya, trằn đếm đi đếm số dư thẻ. Một, hai, ba... bảy chữ số. Rồi một ngày, bảy chữ số thành Đó là thứ tư yêu Phó Khải thứ ba trợ. Trong nhà hàng sang trọng, rót tôi: 'Em yêu, chúng ta 10 triệu rồi, nhà xe, lòng chứ?' Tôi cầm ly r/un r/ẩy. Sao thể lòng? Còn thiếu nữa? Tôi hít sâu: 'Khải vui. Không sao, vui.' Có lẽ nhà lặt vặt, sống đơn điệu, bất mãn khi thi trượt cao học, hay... quá với em, đến tin, khiến bất Nụ cười tắt lịm: 'Xin lỗi em, phải bận quá quan tâm em? chỉ lo tương lai chúng hối lỗi của khiến lòng. Tôi lắc đầu gượng cười: 'Chắc suy nghĩ linh thôi. vất rồi, nói nắm 'Em yêu, thấy nhiều nói áp lực lắm. Em thử tìm nhẹ nhàng đi?' Tôi mặt lên, vừa mừng vừa kích. quá tốt, khiến x/ấu hổ. Hành trình tìm dễ dàng - chỉ bằng đại học, phải sinh viên mới ra trường, mấy chưa Bước chân ra ngoài, mới nhận ra hội đã thay đổi chóng mặt, mình bị bỏ quá xa. Ba tháng trời, nộp trăm bản CV, phỏng vấn mấy chục đều thất bại. Lần đầu tiên thấy vẻ thất vọng trên mặt Khải Thừa: 'Em yêu, đã bảo thi cao học Tôi gi/ật mình chim sợ cành cong - ký ức đó đám mây đen ảnh, nhớ chuyện đã xảy ra. Thấy mặt biến sắc, vội xin lỗi: 'Đều tại khuyên kiên trì. ra cần ki/ếm nhiều vui là được.' Càng nghe, lòng càng lạnh. yêu ơi, biết phải kén chọn - thậm chí tìm nổi lương thấp. Bạn bè bảo biết đủ, rỗi hơi. giàu sang, hoàng, chồng giỏi giang chung thủy, đòi nữa? Họ nói: 'Cô cứ đứng núi này trông núi nọ!' dần, tự phải chăng mình lam vô độ? Bao mơ sống của vậy buồn gì? thuê nhà bị chủ đuổi, lúc thất nghiệp, tháng trước 5 triệu ứng c/ứu. vừa định bị l/ừa đ/ảo, ròng đành ngỏ lời v/ay tôi. Chủ tiệm bánh dịch phong lỗ vốn, v/ay triệu. Nhận đều thốt lên: 'Thật tị với cậu.' Họ bảo đời quá, nữ xông pha nhọc, tỵ lấy chồng tốt, thay đổi vận mệnh. Nhìn số dư tài khoản vơi vài chục triệu mà hấn gì. 50 chưa đủ m/ua chiếc túi Khải Thừa tặng tôi. Sợ thường m/ua quần áo, túi xách đắt diện ra phố. m/ua thẻ spa trị giá trăm triệu/năm. Ở spa, quen vài 'phu mình. Trò chuyện ngắn ngủi, ngay cả tị: 'Chồng trẻ đẹp chiều chuộng, vừa lòng à? suốt ngày tình Đàn ông, về là chứ về gì! bằng lòng nữa?' Tôi ngượng ngùng: 'Thực ra... đi làm.' Một ngồi im lặ�m bên kia bỗng cười khẽ, mặt tờ tạp chí nhìn tôi: thư ký không? Nếu qua ty thử đi, thấy hợp duyên với lắm.'