Thân thể nhẹ bẫng, Kim Thoa tạm thời rời khỏi người ta.
Trước ánh mắt kinh hãi của Thẩm Hạo và Giang Huệ Lan, ta gi/ật lấy hai tấm hộ phù x/é nát tan tành.
Chẳng mấy chốc, trong phòng vang lên tiếng kêu thảm thiết khác thường của hai người họ.
Ta như con rối đứng giữa sân, những tỳ nữ tiểu tứ xung quanh tấp nập ra vào.
Giang Huệ Lan và Thẩm Hạo bị vạn q/uỷ gặm nhấm đến ch*t, e rằng h/ồn phách đã bị x/é nát sạch sẽ.
Trong tay ta bị nhét vào thùng dầu, liếc nhìn xong liền ôm thùng dội lên đống củi chất dưới chân tường.
Ngọn lửa bốc cao ngút trời, Chu Âm Hoa đứng trước thềm nhà cười ngạo nghễ:
"Bẩn quá, thật là bẩn thỉu! Đốt sạch đi, th/iêu cho hết đi!"
Những tỳ nữ bà mụ ánh mắt vô h/ồn vứt củi và thùng dầu, lần lượt bước vào biển lửa hung tàn.
Không khí lập tức ngập mùi mỡ ch/áy khét, khiến người ta buồn nôn.
Trong lòng ta kinh hãi, bởi phát hiện chính mình cũng đang từng bước tiến về phía đống lửa!
Người trong phủ sau khi ch*t đều hóa thành q/uỷ giúp việc cho Chu Âm Hoa. Nàng phong ấn lũ q/uỷ trong nhục thân, ngoài nhìn vẫn như người sống.
Khi th* th/ể bọn chúng bị th/iêu rụi, sẽ thoát khỏi sự kh/ống ch/ế của Chu Âm Hoa, luân hồi chuyển thế làm người.
Chu Âm Hoa muốn toàn bộ Hầu phủ ch/ôn theo nàng.
Một bước, hai bước, ba bước...
Ta đã cảm nhận được hơi nóng của lửa, lông tơ trên mặt như khô quắt lại, bốc mùi khét lẹt.
Khi sắp bước vào biển lửa, thân thể ta chợt nhẹ tênh, có thứ gì đó thoát ra khỏi người.
Đống củi bỗng tách làm đôi, lộ ra cái hang chó giữa đống lửa.
Có người đẩy mạnh, nửa người ta lăn vào hang.
"Chạy mau!"
Giọng nói quen thuộc văng vẳng bên tai. Ta lồm cồm bò ra khỏi hang, hớt hải chạy về phía phố lớn.
Gió rít bên tai. Trước khi bị đẩy, ta thấy rõ Chu Âm Hoa liếc nhìn về phía này.
Nhưng nàng không đuổi theo, có lẽ bởi ta là kẻ duy nhất trong phủ chưa từng nói x/ấu nàng...
Chạy được một quãng, ta đ/âm sầm vào đội quân c/ứu hỏa, dừng chân ngoảnh lại nhìn Hầu phủ.
Lửa đỏ rực nửa vòm trời, dường như còn nghe văng vẳng tiếng cười khoái trá của Chu Âm Hoa.
"Tiểu cô nương là tỳ nữ Hầu phủ? Tên gì?"
Vị tướng dẫn đầu đỡ tay ta dậy. Ta ngập ngừng hồi lâu mới thong thả đáp:
"Bẩm đại nhân, tiện nữ tên là Kim Thoa."
NGOẠI TRUYỆN
Hạ Vũ Vương năm thứ 23, Tuyên Bình Hầu phủ phát hỏa, toàn phủ diệt vo/ng.
Ba trăm nô bộc, chỉ thoát được một tỳ nữ nhỏ tên Kim Thoa.
- HẾT -
Anh Đào Tiểu Tửu