Minh Bạch

Chương 10

06/06/2025 12:57

Hãy để tự do chạy nhảy.

Nhưng vấp ngã, sẽ người tiên đỡ lấy tôi.

Tôi muốn Chiêu Chiêu, để Chiêu Chiêu.

Nửa đêm về sáng.

Tôi vào ngủ trong tiếng nức của chính mình.

Có niềm vui sướng trào dâng kìm nén được.

Cũng có nỗi cay đắng tủi hờn.

Và cảm khi mọi thứ gỡ rối từng chút.

Thời cấp ba, biết vả, đã cho bổng.

Trước khi đi du sắp xếp người nhà sóc tôi.

Lần biết chuyện, tức về nước.

Để xả gi/ận, tự mình chịu đủ đ/au.

Dù giữa có chút sai sót.

Nhưng trời xanh cuối cho thấy trái tim thành.

Tròn mười năm.

Người đàn đứng sau lưng Lặng lẽ ủng hộ, hy tin tưởng vô điều kiện.

Dù yêu mấy, cư/ớp đoạt tình yêu của người khác.

Quan trọng nhất, thấy đ/á/nh gh/en thật ngầu. Không coi xuất của tôi.

Trước mặt ấy, cần che giấu, có thể vươn cao mặt trời.

Cũng có thể ăn vạ lăn lộn kẻ vô lại.

Anh nói: "Đừng kìm nén nữa."

"Nếu ai em buồn, cứ đ/á/nh anh. nào được, trừ mặt eo."

22

Sau một tháng chuẩn bị.

Triển lãm sản phẩm mới của mạc long trọng tại Bảo tàng Hải Thành.

Triển lãm dài một tuần, thu hút đông đảo khách quan.

Những tác phẩm mới thể hiện văn 5000 năm Trung Hoa, cho thấy tiềm năng sáng vô hạn khi nghệ thuật kết hợp trí tuệ nhân tạo.

Tại đây, văn nghệ thuật nghệ thành vòng khép kín.

Mang góc mới về tương thắp lên hy vọng về những nền văn minh rực rỡ.

Thành vang dội.

Trong tiệc mừng, viên đặt câu hỏi.

Tất nhiên có kẻ tò mò về chuyện Thanh Từ, rồi nhắc Yến.

Tôi tránh, trả thẳng thắn.

Địch có lẽ thấy câu trả chưa đủ, nhảy lên khấu.

"Lỗi tại Thanh đã..."

Tôi trừng sửa lại: Thanh sai trước, thể trách Chiêu Chiêu."

"Nghe tin chia tay, vội về nước ngay."

"Theo đuổi mãi mới được."

"Hôm trả xong, đừng nhắc chuyện cũ nữa. Nếu có hỏi, hãy hỏi bao giờ chúng chức đám cưới."

Kết phỏng vấn, vội chạy theo lối nhân viên.

Địch vẫn mải mê khấu.

Phóng viên hỏi kế hoạch tương "Dựng vợ gả rồi mới nghiệp", đúng nói gà bà nói vịt.

Thỉnh thoảng lạc đề.

"Đúng Ý tưởng hay nhỉ? Toàn của Chiêu Chiêu đấy."

Tôi mồ hôi, muốn độn thổ.

Địch ơi, cách lạnh lùng với lưỡi d/ao ngày đâu rồi?

Anh thấy mình giống trò hề sao? bản XXL ấy.

Nhục mặt ch*t đi được.

May cách hiệu quả.

Một lát sau, đuổi theo.

Tôi m/ắng: "Địch Yến, đi/ên à?"

Anh ngang nhiên: "Ừ, trước c/âm."

Giờ có miệng rồi, nhưng đừng dụng quá không?

Tối hôm ấy, sau khi tiếp khách một vòng.

Địch ngoài.

"Như thế ổn Khách vẫn đông."

"Có lão Đặng trông coi." Đó phó của anh, Trung Quốc.

Trước khi về nước, lão Đặng quản thị trường Trung Quốc.

Giờ phải đảm nhiệm thêm toàn cầu.

Mỗi lão Đặng đình công, sự: "Trước vì lơ đễnh mất giờ có cơ hội phải nắm chắc. Đặng, nào để cô đ/ộc?"

Lão Đặng xoa ơi, sếp quên à?"

"Đúng rồi! Vì cậu phải lấy vợ trước gương..."

"Hôm vui, chuyện vui hơn."

Tôi tưởng sẽ bày trò gì hoành tráng.

Ai dẫn ẩm thực ăn vặt.

Ăn xong, chúng dạo chính.

Đến cửa ngõ, vào ngõ hẻm tối om.

"Chỗ tối mò thế gì?"

"Suỵt..." vào tường.

Tiếng bước vang lên lộp cộp.

Khi người tới gần, nhận Thanh Từ.

Tối nay, dự tiệc.

Suốt buổi, nhiều muốn gần.

Nhưng nào chặn.

Cả đêm, chó chăn quanh bên Ngay lúc vào toilet lẽo đẽo theo.

Sợ sơ ý chút vợ sói tha mất.

Thì kế...

"Dụ hổ sơn?"

Địch lắc đầu: đóng cửa đ/á/nh chó."

Vừa dứt lời, ra.

Một cú đ/á, Thanh ngã sóng soài.

Đá xong tôi: "Chiêu Chiêu đây, đ/á/nh nó!"

Tôi ngẩn người đ/á/nh giữa thế ổn à?

Nhưng tay nhanh hơn n/ão.

Tôi l/ột giày, dùng gót đ/ập túi bụi vào người hắn.

Tôi đ/ập phía l/ột quần phía dưới.

L/ột xong chỗ: "Đổi đ/ập đi em."

Cuối cùng, Thanh quần đùi.

Địch vo quần ném qua tường nhà ai đó.

Rồi cõng chạy bay.

Đến ngã tư mới dừng.

Chúng thở hổ/n h/ển, cười ngặt nghẽo.

Hôn dưới đèn đứng giữa giơ ngón tay thối vào bóng lảo đảo của Thanh Từ.

Tự nhủ:

Không có Yến, đâu có hư hỏng.

Anh vậy.

Nhưng khi hợp lại, chúng thành đôi q/uỷ sứ.

Địch bảo hư.

Tôi khiêm tốn: Cùng thôi!

23

Lại một đêm lo/ạn.

Trưa tỉnh dậy, đang nấu món nào thơm phức.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Đi Hóng Hớt Tỏ Tình Lại Thành Bạn Trai Trùm Trường

Chương 11
Tôi chỉ hét “Đồng ý đi!” cho vui, ai ngờ bị trùm trường kéo lên sân khấu, hôn một cái rồi tuyên bố tôi là bạn trai của hắn. Tôi hóng hớt xem tỏ tình mà giờ ba má tôi tưởng tôi sắp cưới thiệt. Tôi Nhậm Dư chỉ là một học sinh bình thường trong trường, ngoại hình vừa đủ nhìn, học lực vừa đủ qua môn, mồm mép vừa đủ khiến đám bạn cười bò mỗi ngày. Cuộc đời tôi vốn yên bình như mặt hồ không gợn sóng... cho đến cái ngày định mệnh đó. Tôi cùng đám bạn đứng hóng hớt cảnh tượng "hoa khôi tỏ tình với trùm trường". Hào hứng, ồn ào, góp giọng cổ vũ như dân cổ động viên chân chính. Ai ngờ, trùm trường chẳng những không đồng ý, mà còn ngoắc tay kéo tôi lên và phán câu xanh rờn: "Đây là bạn gái tôi. À nhầm... bạn trai tôi." Kể từ giây phút đó, cuộc đời tôi chính thức rẽ sang một chương mới làm bạn trai hờ (tạm thời??) của Lục Dã trùm trường đẹp trai, lạnh lùng, học giỏi, đánh nhau giỏi và... cực kỳ biết cách gây chuyện. Mà đừng tin vẻ ngoài hắn lạnh lùng, thật ra nội tâm hắn còn... rảnh hơn cả tôi.
0
7 Vân Môi Chương 19
8 Hung Trạch Chương 22
10 Vân Chi Chương 19
11 Bài Thuốc Dân Gian Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm