“Cư/ớp chồng khác mà lo chuyện chồng, đổ lỗi cũ, đúng trẽn.”
“Ông trời quả mắt, loại này đáng u/ng t/hư.”
“Kẻ suốt nhắc đến ch*t kẻ sợ ch*t nhất. Muốn ch*t đi ch*t đi, nào cũng lấy ch*t đe dọa, t/ởm thật.”
...
Trần Hâm khóc càng hơn.
19
Tôi nhìn Tống mặt đờ ra: “Anh lý mình tốt, đừng thả ra cắn Đây làm việc, phải các ăn vạ. Làm trì hoãn công mọi người, anh đền không?”
Tống đẩy Trần Hâm dịu dàng “Hâm Hâm, tối nay anh sẽ nói rõ với mẹ. Em yên tâm, anh sẽ bao bỏ rơi em.”
Trần Hâm nói gì, chỉ khóc nức nở.
Tống thở dài, thầm vài câu bên tai cô ta. Sau đó, Trần Hâm ngoan ngoãn đi.
Tống gập xin lỗi: “Xin lỗi mọi vì làm phiền, Hâm u/ng t/hư đoạn cuối hay suy nghĩ cực, mong mọi bỏ cho.”
Một đồng nghiệp hỏi: “Sao anh chọn phụ ch*t, vì cô ta mà ly hôn với vợ? nghĩ gì vậy?”
Tống lặng, dám thừa nhận định đưa về sóc mà ly hôn. Hắn nếu tiết lộ sẽ đồn ngh/iền n/át.
Có xì xào chê hắn dại, bỏ đang nuôi kẻ vô công Trần Hâm bảo hiểm, u/ng t/hư tốn cả đống tiền.
Tống liếc một rồi vội vã bỏ đi.
20
Đến trước khi ly hôn, Tống hối h/ận.
Hắn “Mạn Mạn, anh nỡ em. Em về đi!”
Tôi trợn mắt, t/át “Tống Vũ! đăng clip lên nhóm không? ghi âm vụ anh lừa bố 300 triệu. Tội l/ừa đ/ảo này đủ anh vào sổ đen!”
Nghĩ càng tức, t/át thêm nữa. Suốt tháng nhịn chỉ ly hôn suôn sẻ.
Tống mặt: “Tần Mạn! Em khiến anh thất vọng, đúng bà Đánh nữa anh đó! Chưa ly hôn tội cố ý.”
Tôi đầu lia lịa, rút trong túi ra điện. “Đúng rồi, anh phạm pháp.”
Cây này Điền chọn m/ua phòng thân.
Tống lùi sợ “Tần Mạn! đồng ý chia tài sản kiểu Em đưa thêm 100 triệu, anh mới ký ly hôn.”
Hóa ra hắn cần tiền bệ/nh Trần Nhà b/án được, hắn vòi tiền tôi.
Tôi vung vút – tác Điền Tống lùi thêm bước nữa, ánh lên vẻ kh/iếp s/ợ.
Tôi cười: “Thôi khỏi ly hôn vậy. Ngày nào cũng dùng ‘chăm người.”
21
Tống gào thét nhưng dám tới gần. “Em gì? chỉ cần 50 Trước kia em hiền lành thế, sao thành á/c thế?”
Tôi châm biếm: “Tôi cũng hỏi anh làm gì? Để nuôi mới à? Đã nghèo đòi yêu đương, x/ấu hổ không?”
Tôi vung xuống sàn, tiếng điện xèo xèo. Tống lùi tránh: “30 hết tiền rồi. Nhà b/án được...”
Tôi chỉ mặt hắn: “Lải nhải nữa ly sẽ dọn về ở Điền Điềm, nào cũng một trận.”
Tống run lẩy nhớ cảnh Điền từng tóm sống tên tr/ộm. cười khẩy: “Mẹ anh giàu lắm mà. Nhớ nhé, mai 10h ra tòa đừng trách anh 3 trận/ngày!”
22
Hôm sau, Điền tới văn phòng. 10h10, Tống dắt Trần Hâm sườn đỏ tươi cười hở bước vào.
Điền lẩm bẩm: “Cặp chó má!” nhún vai bình thản.
Cầm ly hôn thư xong, Tống hợm “Hôm nay và Hâm đăng ký kết hôn. Em chúc mừng anh sao?”
Tôi đầu: “Chúc anh vô sinh bất dục mà con cháu đầy nhà! Chúc sống ch*t nhau!”
Hai kẻ mặt đen như cột ch/áy vội vã chuồn đi. kéo Điền đi ăn mừng: “Vui quá! Thoát kiếp bà chồng!”
Hôm sau tới công ty, Tống đang thiệp cưới. nghiệp xì xào: “May chị thoát khỏi tên khốn ấy. Thiệp của hắn nhìn đã thấy xui!”