Sau khi hoàn tất thủ tục nhận nuôi, tôi và con bé đã chính thức trở thành một gia đình. Dù vẫn gọi tôi là mẹ như hồi ở trên điện thoại, cách chúng tôi sống cùng nhau giống như hai người bạn hơn. Con bé muốn uống trà sữa, tôi đặt hàng xong bảo nó xuống lấy. Đêm khuya đói bụng, tôi lại lôi nó đi ăn đồ nướng. Kỳ nghỉ đông lười biếng không chịu làm bài, tôi cũng mặc kệ để tự nó vắt chân lên cổ mà đuổi bài. Trên khuôn mặt Tiếu Tiếu dần xuất hiện những nụ cười rạng rỡ. Nhưng khi con bé học lớp năm, tôi phát hiện vài điều khác lạ - cánh cửa phòng nó luôn khóa ch/ặt, gõ mãi mới mở. Có lần nó quên khóa cửa, tôi đẩy nhẹ vào thì thấy nó đang trùm chăn giả làm tóc dài. Tôi bật cười, khiến mặt nó đỏ bừng vì tổn thương. Vài ngày sau, tôi ngập ngừng đề nghị: 'Hay từ nay con nuôi tóc dài đi? Tóc dài đẹp lắm đấy.' Tiếu Tiếu lắc đầu: 'Bà ngoại bảo tóc dài sẽ khiến con trai thích, ảnh hưởng học hành.' Tôi không đợi nó nói hết câu đã kéo vào nhà tắm, đội lên đầu nó bộ tóc giả đã chuẩn bị sẵn. Chỉnh lại mái tóc, tôi giả vờ kinh ngạc: 'Ôi, Tiếu Tiếu xinh quá!' Con bé ngắm nghía mình trong gương, ánh mắt chợt tối sầm rồi định gỡ tóc giả. Tôi giữ tay nó, hướng về hình ảnh trong gương: 'Tiếu Tiếu à, mọi cô gái đều có quyền để tóc dài. Con không làm đẹp cho con trai, mà là cho chính mình.' Cuối cùng, nụ cười ướt át hiện lên trong mắt con bé. Từ đó, Tiếu Tiếu ngày càng tự tin, học giỏi hơn, bạn bè cũng đông dần. Tôi đã nuôi dưỡng nên một phiên bản lý tưởng của mình - cô bé mà ngày xưa tôi không thể với tới. Khi Tiếu Tiếu đậu vào trường cấp hai mong ước, chúng tôi chuẩn bị chuyển nhà. Trước khi đi, tôi đề nghị ghé thăm căn nhà cũ nơi con bé từng sống, đ/ốt vàng mã cho bà ngoại nó. Hai mẹ con ngồi xổm trước hiên nhà, Tiếu Tiếu thì thầm: 'Bà ơi, cháu đã để tóc dài rồi nhưng không yêu đương sớm đâu. Mẹ luôn bảo vệ cháu, như cách bà từng hi sinh cho cháu. Cháu cũng đỗ trường tốt rồi. Từ nay mỗi năm chúng cháu mới về thăm bà một lần...' Lửa vàng mã ch/áy rụi dần. Tương lai Tiếu Tiếu giờ đây rực sáng, còn tôi sẽ mãi là hậu phương vững chắc cho con. Bởi từ khi có con bé, ký ức đ/au buồn thời thơ ấu của tôi mờ nhạt dần. Không phải tôi c/ứu vớt Tiếu Tiếu, mà chính nó đã chữa lành vết thương lòng trong tôi. Ngọn lửa bỗng cuộn lên thành vòng xoáy nhỏ. Tiếu Tiếu hốt hoảng nắm tay tôi: 'Mẹ ơi, đâu có gió, sao lửa xoáy thế?' Tôi xoa đầu con bé: 'Đấy là bà ngoại đang vui cùng con. Như hồi xưa con hay chạy vòng quanh bà ấy vậy.' (Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
6 Tiểu Lỗi Chương 56
7 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm