Nhớ lại lúc đó, Lý chạy bể bơi, cúi mắt, đờ đẫn. Lý bị dụ xuống hồ bơi, nhưng sau thoát nạn lại cố gắng giúp đỡ tôi. Vì vậy trách cô ấy. nếu có thể tha thứ Lý Uyên, liệu có nên tha thứ và Tự?
Thiệu tôi, bước tới quàng khăn tôi. Tự bên cạnh hỏi khẽ: "Cần đến phòng y tế kiểm tra không?"
Tôi ngẩng đầu nhìn họ, mắt đỏ rơi luống cuống: "Sao... sao lại khóc?"
Tôi nở: "Cảm các bạn... các bạn sự đến c/ứu. biết mình quê mùa, vụng về, hợp các bạn. sao các bạn lại đối tốt thế?"
Thiệu đờ người. đứng nhón chân hôn lên anh. Bình luận tiếp n/ổ:
[Hôn rồi! Ghi lại thời gian lịch sử!]
[Xem học giờ đặc sinh sinh cũng gh/ét nữa]
[Cô tốt mà, hồi nhập học mang đặc sản quê cả lớp]
[Không biết hai soái ca giờ cảm thế nào? h/ận vì cá cược không?]
Thiệu đỏ mặt ôm vào lòng: "Em vốn rất tốt, ai đối tệ em đâu. khóc nữa..."
Tôi vờ cúi đầu vào anh, khóe miệng nhếch lên. Thứ chờ đợi cuối cùng đã tới - sự tha thứ tạo, lòng biết hư cấu. Khi sự phơi bày, ai mới là hề?
***
Phòng y tế. vờ ngủ nghe nói Tự: "Tôi cá Sẽ tỏ Tiểu Tuệ ở vũ hội."
Kỳ Tự hỏi r/un r/ẩy: cô chối?"
"Cô đã hôn tôi. Nhà họ đâu thua kém ai?"
Kỳ Tự cố hỏi: cô đã có người thích?"
Giọng lạnh "Dù điều tra được gì, hãy im miệng. Đổi dự án Tây thành thuộc gia."
***
Sau thi cuối đón bản thảo tỏ nhàu Anh nhiên cười: "Toán chắc chắn đậu rồi! Em hứa nếu đậu thực một nguyện vọng mà?"
Tôi gật đầu. Anh hào hứng: "Vậy hãy cùng biệt thự. mời chuyên gia mẫu mẹ tới giúp em trang."
17h chiều, được đưa tới hội trường dưới lớp tuyết đầu mùa. Tiếng chuông vang lên đúng 19h - khúc dạo đầu của tỏ được dựng hoàn hảo.
Trước cửa phòng khiêu Tự bộ vest đen ly "Tối nay em rất xinh đẹp."
Tôi đáp lễ: "Cảm anh."
Hơi men khiến gương mặt tuấn tú của anh hồng. Tự đột ngột cúi đầu: lỗi."
Tôi ngơ: "Vì chuyện gì?"
"Tất cả." Ánh mắt anh trốn tránh. nhìn chằm tới anh chịu nổi phải quay đi, bật cười:...