Một bàn mát lạnh chạm trán tôi. Sau tiếng soạt, người ngồi dậy, đặt thứ đó đắng miệng khẽ dỗ dành bên tai:
"Uống đi."
Tôi nhăn mặt nuốt th/uốc, uống vài ngụm ấm từ người đó đặt nhẹ nhàng. Trong cơn mơ ánh mắt đó đang dán ch/ặt mình.
Người nóng bừng, đạp chăn thò cánh ra ngoài. da thịt chi chít những s/ẹo - bỏng lá của Cố Thi, c/ắt rọc Cổ khắc hằn đường s/ẹo dài. là tự rạ/ch sau khi bà nội qu/a đ/ời.
Dù cấp c/ứu suốt ngày đêm, vẫn lại trên thế băng giá này. thời chung với Tần Hành, luôn mặc áo dài Anh từng những s/ẹo này.
Ánh nhìn dừng lại bàn bất Bỗng ngón run run khẽ chạm gò má. Tôi vô thức đầu ấy, lẩm bẩm trong mắt:
"Bà ơi..." Giọng lại, quắp người: "Cháu đ/au quá..."
Bàn kia phắt lại. Tiếng thở dài ngào vang lên phía trên, hơi ấm rơi mặt thấm mái tóc.
...
Tỉnh dậy, trời tối mịt. Cơn sốt lui. tủ đầu giường, ly ng/uội lạnh chỉ nửa vỉ sốt vơi một viên.
Hôm sau về nhà, căn trống trơn im ắng. bàn trà đặt sẵng phong hồ sơ dày Tôi rút tập tài liệu bên trong - chục trang giấy chứa đầy chứng cứ phạm của họ Cố.
Mở thoại kiểm tra tin nhắn bạn bè hôm qua: [Nhớ gọi cho Tần Hành, bảo cậu ấy nghe giọng không ổn, như ốm]. Bạn phản hồi nhanh chóng: [OK].
Tôi công tố cáo đình họ Cố trốn thuế, đăng toàn bộ chứng cứ lên Không chỉ vậy, phui Cố sát thủ đối trai ta quá liệu khiến nạn oan. Những án xưa ch/ôn vùi nay đào lên, dư luận sóng.
Chưa đợi kết luận điều đối thủ họ Cố dầu lửa. Hàng loạt tội danh bày: hối lộ, ăn cắp bí mật thương mại, tranh bất chính...
Xưa Tần chống lưng, dám đụng đến họ Cố. Tần quay lưng, thiên xô nhau nhảy đ/á giậu. Tôi đăng video dài lại chuyện Cố b/ắt cộng đồng mạng phẫn nộ:
[Gia tộc toàn á/c q/uỷ!] [Ác giả á/c báo!] [Ủng chị! Tôi cũng từng b/ắt n/ạt...]
Nhà họ Cố thành giặc trong làng. mẹ và trai Cố bắt giữ. Riêng ta trốn thoát, định tài chuyển ra ngoài xa trên đường tới sân cảnh sát đuổi theo khiến lo/ạn đ/âm xe trụ cầu, hôn mê bất tỉnh.
Tỉnh tại bệ/nh viện, Cố liệt toàn thân. lại ta trong căn hầm ẩm mốc, mùi phân thối xộc mũi. Tôi khom người bước trần rỉ nước, chuột mình lo/ạn.
Cố bất động trên ván mục, thân dưới lở loét đầy phân và Thấy mắt ta trợn đầy h/ận th/ù. Tôi mỉm cười hả hê - mà chịu đựng đ/au đớn mới là cực xứng đáng.
"Cố Thi, cậu hối h/ận Tôi nhìn kẻ liệt giường.
Cô ta nhếch mép cười gằn: "Tao chỉ hối h/ận... sao xưa không gi*t mày sớm hơn."
"Lý Nghiên! Đồ ti tiện! Đồ giống hèn! Số mày xui thì liên quan đến tao? Tao cần phải hối h/ận?"
"Vậy số cậu cũng khá Tôi cười khẩy, cúi thì thào: "Người đàn ông của xin nuôi. Tôi sẽ thay cậu yêu ấy thật tốt, những ngày tháng phúc."