Lại nhét vào tôi.

Tôi giả bình thuận bỏ vào túi áo vest của anh ta, càu nhàu.

"Tiểu bẩn rồi, đền đấy."

Anh cười khẽ,

"Ai bẩn?"

Tôi nũng nịu:

"Không quan cháu."

Sau khi Thâm rời đi, điện thoại của Hạo.

"Tần cô đang à? mà không mở cửa."

"Xin lỗi, hình gửi nhầm địa rồi."

"Muộn rồi, đi ngủ đây, hôm nhé."

Nói liền tắt máy ngay.

7

Sáng hôm ở quầy tân có bưu kiện cần hộ.

Tôi mở khăn lụa.

Tôi mở WeChat.

[Tiểu thúc, khăn lụa của là phiên bản hạn, giá trị ngang cả trì, đồ đền không đủ đâu.]

Quý Thâm: [Vậy thích nào?]

[Cháu gửi ngay nhé.]

Thế là, gửi anh đồng án trường Cảng.

Không sau, hồi âm.

[Chào Tổng Tần, là thư của Tổng Quý, hôm nay mười giờ ty đồng án trường Cảng, chị thuận tiện không?]

[Thuận tiện, thuận tiện.]

Mười giờ, giờ bước vào ty Thâm.

"Tiểu rồi, vào đây Sợ đêm dài lắm mộng, trải ngay đồng bút chuẩn sẵn.

Anh cầm bút, dừng ở chỗ ký.

Đối diện ánh mắt mong của tôi.

"Hình rất thích chú?"

Dường ẩn ý đó.

Tôi gật đầu lia lịa, con vịt miệng bay mất.

"Dạ, thật, thon dài."

"Không biết chữ từ hơn không?"

Anh nhếch tên mình.

Tôi cầm đồng, kìm nén niềm lòng.

"Quả nhiên nét chữ người."

"Vậy không nữa ạ."

Tôi đồng, định đi.

Đột nhiên nghe tiếng cửa.

"Thư Trương, hẹn rồi."

Tôi gi/ật mình: "Quý đến?"

Quý Thâm nhíu mày, suy chút.

"Xin lỗi, quên mất hẹn việc."

Ch*t đây không câu của sao?

Thằng ông khốn nhất định ý!

"Vậy vào nhé."

Khi cửa văn phòng mở.

Tôi hoảng lo/ạn nhìn khoảng trống việc, vội vàng vào.

Nhưng thoáng thấy.

"Ồ thúc, này? Tưởng không gần nữ sắc, hóa chơi kí/ch th/ích này."

"Giấu gì? Đâu ngoài."

Dưới chật hẹp, co người, kẹt gi/ữa hai ch/ân Thâm, trí cực kỳ khó xử.

Quý Thâm cười khẽ.

"Ừ, là không ngoài."

"Nhưng cô ngại, hôm gặp chính thức vậy."

Vừa giơ xoa đầu tôi.

Tôi chợt tại trốn?

Mình đây để đồng mà, đâu tình.

Quý thì nào!

Đúng là ng/u ngốc thật.

Trải tối qua, vô thức hai không sạch.

Càng càng hối h/ận.

Quý bắt đầu chính.

thúc, là để nói, nếu Tần D/ao tìm án vịnh đó, đừng đồng cần dùng việc kh/ống ch/ế cô ta."

Hừ, khốn ch*t ti/ệt.

Đến muộn rồi, rồi.

"Ồ? Kh/ống ch/ế nào?"

Quý Thâm thờ ơ hỏi, ngón mép môi tôi.

"Dạo cô gái, danh phận."

"Tần D/ao biết đấy, mấy năm nay cắn ch/ặt không ly hôn."

"Lúc đó còn nhờ giúp đỡ, ly hôn sẽ ơn đầu tiên."

Quý Thâm lúc lúc bóp môi tôi.

Giọng điệu khá thoải "Được, lúc đó hãy ơn."

Vốn bức bối, tức gi/ận cắn anh cái.

Anh hơi nhíu mày.

Nhân lúc há miệng, vào trong.

Quý rất tinh ám chỉ:

"Vậy không thẩm kí/ch th/ích nữa."

Tôi đỏ mặt, đứng dậy từ bàn.

"Hôm nay hoảng rồi."

Mắt nhanh chóng liếc việc của anh ta, tr/ộm con sư tử tài.

"Cái tặng để trấn an nhé."

Tháng trước Thâm m/ua từ giá, hai mươi triệu đấy.

Lấy đi nào.

Mục đạt được, đồng chuồn ngay.

Với loại cáo già Thâm, biết dừng lúc.

Anh mưu mô quá sâu, không lại.

Tôi nhủ mãi, tối là t/ai n/ạn thôi.

Nói đi lại, chẳng có hành vi thực chất nào xảy ra.

Sau tránh xa anh là được.

Công việc quan án vịnh, giao hết các quản lý phụ trách.

Có tình huống cần đối diện, tìm cớ từ chối.

8

Dự án nhân đà, hệ doanh nhân phố tuyển thương.

Hội quán cấp theo chế hội viên phố, cơ chất vô cùng hoàn thiện.

Có niềm ông, nhiên phụ nữ.

Do hôm nay đãi mấy bà trùm, nên xếp nhỏ mắt để chiều thích.

Mấy cậu trai trẻ nhanh nhẹn miệng lưỡi ngào, cung cấp giá trị tình cực kỳ đáo.

Tôi uống ly rư/ợu, hơi say.

Đứng dậy hít thở, cậu trai nhanh đỡ tôi.

"Chị cẩn thận, đi cùng nhé."

Cậu trắng, ngũ quan thanh tú, giọng hay.

"Ừ."

Tôi không từ chối.

Ai mà từ chối chứ?

Tôi đỡ bước, vô tình đụng Hạo, lòng quấn quýt cô gái nhỏ.

Một chơi, ở đây không có lạ.

"Tần đây gì?"

Anh rất ngạc nhiên.

"Anh thì nấy."

Ánh mắt liếc bên cạnh anh ta.

"Ồ, đổi rồi."

Lần không môi trề xoăn, mà là dài nhỏ nhắn.

"Anh đây là chị D/ao hả?"

Cô bé chào ngào:

"Chị Tây."

Tôi gi/ật mình.

Vân Tây, Lâm Khê?

Nhìn kỹ lại, cô gái Lâm Khê năm sáu phần.

Vẫn chơi trò thân.

"Tần án vịnh bằng cách nào?"

Quý chất vấn trước.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
1.49 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
4 Thần Hộ Mệnh Chương 35
5 Cố Chấp Chương 25
7 Ca Nhược Chương 9
9 Sự Trả Thù Của Beta Ngoại Truyện 3
12 Khuyết Điểm Chương 28

Mới cập nhật

Xem thêm