Về việc hắn b/ắt n/ạt bạn học như thế nào.
Những kẻ kia rốt cuộc chịu ảnh hưởng ra sao.
Tất cả đều không được nhắc tới.
Nam chính được nữ chính chữa lành.
Thế những người bị nam chính b/ắt n/ạt thì sao?
Đáng phải ch*t sao?
Khoảnh khắc này, tôi đột nhiên muốn khóc.
Má áp nhẹ vào cánh cửa phòng đang đóng ch/ặt.
Giọng nói nghẹn ngào:
"Tề Dạng, em lo cho anh quá."
"Anh ra đi, cho em nhìn thấy một chút được không?"
Chờ rất lâu.
Lâu đến mức tôi tưởng Tề Dạng vẫn sẽ im lặng.
Bỗng nhiên, cửa mở.
Tề Dạng toàn thân r/un r/ẩy.
Ngón tay thon dài vuốt lên má tôi.
Hắn gắng sức thốt ra hai chữ:
"Đừng khóc."
Tôi không kìm được nữa, ôm ch/ặt lấy hắn.
Khóc không biết bao lâu, tôi mới nức nở hỏi:
"Anh có thể hôn em một cái được không?"
Lời vừa dứt.
Đôi môi ấm áp áp vào tôi.
Giây sau.
[Chúc mừng host tăng 3% nhan sắc, tiếp tục cố gắng nhé!]
[Chúc mừng host mở khóa chai th/uốc chân ái, tiến độ chữa lành Tề Dạng đạt 6%, sắp khỏi bệ/nh rồi đó!]
Cảm xúc đóng băng.
Tai khẽ động.
Đợi đã, vừa rồi Tề Dạng thật sự chủ động hôn tôi?
Tôi kéo khoảng cách với hắn.
"Hôn thêm lần nữa."
Tề Dạng lại ngoan ngoãn hôn tôi.
"Còn muốn."
Thế là hắn kiên nhẫn hôn thêm lần nữa.
Tôi chợt hiểu.
Vậy chỉ cần chân thành đòi hỏi là sẽ được sao!?
Thế trước đây tôi vất vả để làm gì!?
Tối hôm đó, đợi Tề Dạng ngủ say.
Tôi lén ra ngoài.
Mở điện thoại tìm những tiểu thư giàu có quen biết nguyên chủ.
"Lâm Linh, trước đây cậu quen mấy người chơi xe phải không, giúp tôi việc này..."
07
Nắm được bí quyết khiến Tề Dạng chủ động.
Ngày nào tôi cũng đủ kiểu đòi hôn.
Dần dà, hắn đã quen việc sáng mở mắt đầu tiên là ôm tôi hôn.
Rồi mới chậm rãi dậy.
Nhờ "đại sư làm đẹp" này.
Kế hoạch "lên đời nhan sắc" của tôi thuận lợi.
Chỉ mấy ngày đã đạt 60%.
Tuy chưa thành tuyệt thế mỹ nhân.
Nhưng đã là cô gái bình thường.
Điều bất ngờ nhất là Tề Dạng.
Bệ/nh tình hắn cũng cải thiện đều.
Tuy vẫn ít nói.
Nhưng đã biết dùng ngôn ngữ biểu đạt cảm xúc.
Với tôi, hắn đã như người thường.
Trong thời gian này, tôi luôn chờ đợi bị "triệu tập" bởi nữ chính.
Để hoàn thành vai á/c nữ phụ của mình.
Vài ngày sau, Lâm Uyển Uyển chuyển tiếp tuyên truyền gameshow.
Tôi biết.
Phần của mình sắp đến rồi.
Quả nhiên, hôm đó đang ngủ cùng Tề Dạng.
Bỗng nghe tiếng ồn ào bên ngoài.
Cùng tiếng chuông cửa.
Tôi bật dậy khỏi giường.
Xoa xoa tóc Tề Dạng: "Chồng ngủ tiếp đi."
Rồi lao vào toilet trang điểm cầu kỳ.
Khoác áo ra mở cửa từ tốn.
Qua camera, tôi thấy Lâm Uyển Uyển đang livestream.
Bên cạnh có hai PD đoàn làm phim.
"Đúng vậy, khách mời là chị gái tôi."
"Chị ấy là dân thường, chưa tham gia show bao giờ."
"Nhưng nói trước, chị tôi không xinh lắm đâu. Mong mọi người đừng chê bai."
Tôi cười khẩy, mở cửa.
Giả vờ ngạc nhiên: "Uyển Uyển, sao em đến?"
Nhìn thấy tôi, Lâm Uyển Uyển đơ người.
Livestream bùng n/ổ.
[Gọi thế là không xinh ư? Tôi mới là x/ấu xí!]
[Lâm Uyển Uyển đúng là trà xanh, nói x/ấu chị như vậy.]
[Chắc ảnh nghĩ mình đẹp nhất thế gian.]
Lâm Uyển Uyển nhanh chóng trấn tĩnh, giải thích mục đích.
Tôi nhíu mày: "Quay show? Nhưng trước đây không ai nói với tôi."
"Đã nói rồi, chắc chị quên rồi."
"Không thể nào, lần trước gặp em là sau đám cưới. Em còn chê chị x/ấu sẽ bị nhà chồng gh/ét, đến xem kịch mà?"
Lâm Uyển Uyển mặt tái mét.
Không dám nhìn bình luận, vội nói: "Em... em không..."
"À không phải."
Tôi xoa thái dương: "Xin lỗi chị nhớ nhầm, em đến quan tâm xem chị có bị gh/ét không."
Lâm Uyển Uyển:......
Đoàn làm phim vội ra mặt.
"Chị Uyển Uyển, cho chúng tôi vào quay chút tư liệu được không?"
"Tôi thì không sao, nhưng chồng tôi đang ngủ."
"Nhà là của anh ấy, phải hỏi ý kiến."
Vừa dứt lời, Lâm Uyển Uyển như tìm được đất diễn.
"Vào nhà xem mà phải hỏi ý chồng?"
"Chị cố tình khó dễ à? Ai cũng biết anh ấy..."
Lâm Uyển Uyển chọn từ: "Tính tình kỳ quặc, hỏi cũng vô ích."
Tôi nhíu mày.
Không biết nó cố tình chọc tức.
Hay chỉ để khoe tôi bất hạnh.
Bình luận cuồ/ng lo/ạn:
[Chắc chị này lấy chồng vì tiền, còn bị chồng hành hạ.]
[Xin lỗi chứ vào nhà người khác không hỏi trước là thất lễ đấy.]
Đang tranh cãi, cửa biệt thự mở.
Tề Dạng mặc đồ ngủ bước ra.
Mặt cau có, vẫn còn ngái ngủ.
"Dậy không thấy em."
"Em gái em đến, mở cửa cho nó."
Tề Dạng không vui.
Liếc Lâm Uyển Uyển đầy gh/ét bỏ.
Đến bên tôi, bất chấp mọi người.
Tự nhiên hôn lên môi tôi.
"Em chưa lấy nụ hôn buổi sáng."
Với Tề Dạng, đây là chuyện bình thường.
Vì tôi đòi nên hắn cho.
Hoàn toàn không ngại đám đông.
Nhưng khán giả đi/ên lên.
[Chồng đẹp trai thế này mà bảo lấy vì tiền? Đây là lấy vì nhan sắc!]