Kể ngày bắt thay đổi cách nhìn dần tin vào những dòng luận, cố gắng thấu hiểu yêu thầm lặng mà dành cho mình. thời, cũng nảy sinh cảm anh.
5
Chúng chính thức trở thành một đôi khi vào đại học.
Thẩm Dịch học rất giỏi. Qua những dòng luận, biết nếu thi trượt, sẵn bỏ trường hơn để học không muốn hy sinh tương lai mình, năm cuối cấp học đi/ên cuồ/ng. Ban ngày trường, tối giải đề khuya. Dịch phát hiện sự khác nhưng không hiểu sao đột nhiên chăm chỉ thế. Dù muốn đừng sức, lời thốt là: "N/ão bộ cậu có học nữa cũng vô ích, nghỉ ngơi đi". Rồi đưa sổ: "Đây ghi chú nhảm nhí tôi, đọc thì xem qua".
[Chàng trai à, sao không học cách nói lời yêu thương?]
[Đây tâm thức trắng cho mà!]
Tôi đã học cách bỏ lời lẽ khắc nghiệt anh, thông luận để hiểu ý thật sự. cùng, cũng trường Lần tiên thấy cười, dù ngay sau đó nói: trường này, áp cậu sẽ rất lớn". lúc vui mừng bỏ lời bai, chỉ hỏi: đại học rồi, học Dưới ánh hoàng hôn, gương mặt lùng Dịch lần tan chảy, đôi tai ửng hồng.
Tôi tưởng đó khởi đẹp. đã lầm.
6
Ở đại học, Dịch tỏa sáng lĩnh vực học thuật. Là sinh viên đại học nhưng đã tham gia dự án giáo sư. Mọi người biết thiên tài và bạn gái học anh.
Lần nghe nói mình khi phòng thí nghiệm tìm anh. tỷ hỏi: "Nghe nói có bạn gái rồi? đẹp và tài giỏi lắm nhỉ?". Dịch im lặng giây lát rồi đáp: ấy... không lắm, học cũng không giỏi. Đỗ trường may mắn, hồi cấp ba cũng lười học, chỉ ngợm...".
Dù biết nói sự lòng vẫn dâng lên cảm kỳ lạ. hào nỗ bản nhưng Dịch, chỉ gái kém cỏi. Kỳ lạ thay, luận reo vui: quá! Chàng thiên tài yêu ngốc!], [Anh mà yêu đấy!].
7
Tôi chất vấn thản nhiên đáp: "Anh chỉ nói sự thật. Em trường cũng nhờ may mắn. không quen nói dối, nếu buồn thì xin lỗi".
Tôi suýt hét lên: "Nếu kém cỏi sao không tìm người kịp nhận ra: nữ tài năng không để bạn xứng đáng yêu dù ai.
Tôi nhìn vào anh: "Thẩm Dịch, có thật lòng yêu không?".
[Bình luận cuống quýt: Nói đi! Ôm đi!]
Nhưng Dịch chỉ lắp "Chuyện này... không liên quan yêu".
8
Kể chúng xa cách. Mỗi ngày nhận đồ ăn giao tận nơi.