Tôi biết Lý Nguyệt nói những này Trương Trần nửa năm sau.
Tôi mang nhưng được con, nhi mất tim khi được ba tháng. đành phẫu thuật bỏ tại bệ/nh viện.
04
Sau th/ai, nằm viện ba ngày. Thời gian nằm viện sức, nhờ Lý Nguyệt chăm sóc nhờ Trương Trần tôi. Lý Nguyệt muốn hiện tâm họ hàng khăng khăng bệ/nh viện gây phiền.
Ở viện, do đông người, dám hiện quá đáng. Chỉ liên lải nhải: "Mẹ bao lần ăn đồ hộp, trang điểm nhiều, các chẳng nghe. làm mất rồi, biết sửa đổi đi chứ?"
Lúc ấy đ/au lòng đáp Mẹ bực mình quát: "Chị biết nói đi!" Lý Nguyệt tịt họng, thấy có mặt thin thít.
Hôm sau, khi đi nấu ăn Trương Trần Lý Nguyệt lại mon men bên "Lạc à, thôi về ngay trong ngày. Sao nằm viện phí tiền chồng thế?"
Tôi ph/á xong, sức cãi coi xì hơi.
Về sức, Trương Trần đi làm, hưu. Một mình ở nhà, sáng tối Trương Trần thay nấu cơm. Lý Nguyệt thấy vậy Trương Trần: "Con ở cữ để một mình được? Mẹ qua chăm vài hôm."
Trương Trần hỏi ý tôi, đưa khóa ta. Vừa nơi, Lý Nguyệt chỉ thẳng mặt "Giữ đứa xong, chỉ thêm Sau này làm được trò trống gì?"
Biết coi là nhưng ngờ dám nói đ/ộc địa ngay khi mất con. choáng váng. Bà giọng: "Lâm Lạc, lấy Trần được hơn năm biết nấu dọn nhà, thuận, tiêu xài hoang phí. Mẹ dạy thôi, vì Trần thích chúng nhắm mắt nuông chuyện mang sinh nở này, dặn dò gì sao? Nhà tính lắm mới chịu chứ khác đuổi từ lâu rồi!"
Bà ngừng một "Con lấy đúng là nạn. Bao lần dặn nó, chẳng nghe nghe cô."
Nghe lời, suýt tăng huyết áp. quát lại: "Bà bị à? Đến đây chê nấu nướng dọn dẹp. lấy chồng là thành osin à? Hay muốn rước về làm nô lệ công? Thế ra trung tâm giúp việc khoe đi, may ra có m/ù nào mê đẹp của làm công bà?"
Tôi hất hàm: "Tiền tiêu liên gì xài một xu của đâu? Bà sủa cái gì Nhà tính ư? giọng điệu bới ch/ửi bới này là tính? Xung toàn hết à?"
Tôi nói phừng phừng: "Cút ngay!"
Lý Nguyệt chịu đi, cố tình tức. gọi Trương Trần làm về đưa đi. ngờ thấy lập tức lóc thảm thiết: "Trần gần 60 tuổi rồi, đi làm vất ở ai chăm bụng qua giúp. ngờ ch/ửi mẹ... Mẹ n/ợ hai vợ chồng à?"
Tôi: "..."
Bà diễn xuất thật nhập vai làm sao! tức người, bị vu oan ch/ửi đáng: "Đồ già khú đốn! gây trước?"
Trương Trần thấy dữ vội dỗ dành: "Vợ ơi nóng, em mới mất ra cửa.
Lý Nguyệt bị lôi đi hét: "Mẹ khổ Nuôi khôn lớn chẳng được hưởng phúc, bị hắt hủi. Thà ch*t Nói giả vờ đ/âm đầu tường.
Trương Trần ôm ch/ặt ta: Mẹ bình tĩnh!"
Tôi định hét mặt ta: là chán thật!"...