Haha.
Dù ta xóa hết sử chat trước đây, chỉ cuộc trò chuyện hôm nay cũng làm một cuốn thuyết lớn.
Thậm chí, nếu vừa gọi điện cho phải l/ừa thì vụ t/ai n/ạn của xảy ra do ta vừa lái xe vừa nhắn tin hồi Duyệt.
Giao chat giữa ta và dừng ở bức ngủ gợi cảm ta gửi, kèm câu hỏi: 'Còn bao nữa mới tới?'
Tôi: '...'
Đẹp mặt thật.
Trái tim treo ngược của tôi, cuối cùng cũng ch*t hẳn.
03
Nửa tiếng sau, hoảng lo/ạn gọi điện x/á/c nhận tin ta đang cấp c/ứu tại Bệ/nh viện Nhân Dân.
Nghĩ đi nghĩ lại, cũng tới nơi.
Phòng trường hợp cần giấy chối điều trị cho Vũ, sẵn sàng ngay.
Khi vẫn đang hồi sức.
Bố đi cuống quýt trước cửa phòng cấp c/ứu, khóc mưa.
Thấy tôi, bắt được phao c/ứu sinh, tay tôi: (Trần làm sao giờ? Bác sĩ bảo hình nguy kịch lắm.'
Tôi an ủi: 'Mẹ đừng lo, đừng để bản thân trở theo.'
Công bằng mà nói, phản bội, chồng đối đãi rất tốt.
Hồi kết hôn, nói coi con gái ruột. Mấy đúng hứa. cưới, chúng dọn ra ở cách nửa thành phố. Mỗi lần thấy món thích, cả quãng đường dài đến.
Khi th/ai, thường xuyên qua nấu ăn. đói, tủ lạnh nhà lúc nào cũng đầy ăn.
Gần nào cũng Vũ: 'Con đừng làm Cam buồn trong lúc ấy có th/ai.'
Kỳ lạ hơn, bầu, bảo: 'Con nếu đi làm thì nghỉ đi, bố nuôi con.'
Không chỉ nói suông.
Mỗi tháng khoản cho mấy nghìn, nhận thì tự tay nút nhận hộ.
Đương nhiên, cũng cảm ấy.
Đi m/ua thấy món thích, cũng ngại đường xa tới. Lễ tết luôn chu đáo quà cáp. Bất kể việc gì, đều đẻ mà giúp đỡ.
Tiếc thay, duyên phận chúng buộc phải dừng vì vụ ngoại này.
Hiện tại, chưa tiết lộ chuyện phản bà.
Không muốn thêm đ/au lòng.
Nào ngờ buông tha.
Cô ta chưa tin t/ai tưởng gọi về liên tục nhắn tin khích:
[Trần Trành, gh/ét rồi, bám víu làm gì? Giữ chút thể đi!]
[Trần Trành, cần cây cần vỏ. Là thì ph/á th/ai li hôn rồi.]
[Trần Trành, gọi về à? Đúng ti tiện, đàn mà giữ.]
[...]
Đang an chưa kịp trả lời.
Cô ta lấn tới, kể lể chuyện Vũ.
Tóm tắt lại: quản cấp cao, ta viên dưới quyền.
Ba trước, ta lòng sếp ánh nhìn tiên.
Ban bị chối vẫn giúp đỡ, ta lên vị trí nhóm.
Mối qu/an h/ệ hai nhanh chóng nồng ấm.
Một trước, trong buổi tiệc công ty say xỉn, họ thức trở thành nhân.
Hễ đi công tác ta đi tuần trăng mật.
Họ định nay ta li hôn tôi, nào ngờ phát hiện có th/ai.
Trình trơ trẽn m/ắng tôi: Trành, đúng hèn hạ, hết cảm dùng cái th/ai để trói ấy!]
Tôi lười co, bằng chứng đáp: [Làm chuột thì rút về hang, đừng ra ngoài mặt.]
04
Tôi mặt Duyệt.
Từng gặp ta trong tiệc công ty của Vũ.
Khi có ta và giữ khoảng cách nghi ngờ.
Nhưng hoài nghi những ta nói.
Đầu nay, thuyết phục con vì tuổi tác.
Mẹ chồng và bố cũng hứa phụ chăm sóc công việc của tôi.
Bà nói: ra có thể theo họ mẹ.'
Thế mới quyết định giữ đứa bé.
Nhưng điều quan có qua khỏi không.
Nếu không, gì. Tôi ph/á th/ai và thừa kế tài sản.
Còn nếu sống, xử cả hai từ.
Kết quả, mạng lớn.
Sau hơn 5 tiếng hồi sức, ta tỉnh lại.
Chỉ g/ãy vài xươ/ng, nguy hiểm tính mạng.
Nhìn ta băng bó khắp người, dẫn đầy lòng tiếc nuối.
Mẹ chồng thở phào nhẹ nhõm.
Bà lả nói tôi: 'Con khuya rồi, bầu bí đừng thức khuya, về nghỉ đi. ở trông.'