Bạn học ngừng cảm thán:
"Trần đúng đỉnh quá, biết ấy giàu thế."
Tôi lướt qua những bức ảnh. Đúng giống ảnh trên mạng, một số còn có ảnh tự chụp Nguyệt. Nhưng việc có giàu hay chẳng liên quan gì tôi. Nếu thực sự thư phú nhị đại, chỉ mong nàng phú mau dọn rác đi.
Có lẽ trời nghe lời cầu nguyện tôi. Đúng sau khi hạo phát hiện, nhả lời. đồng ký giấy ly hôn.
8
Hôm văn phòng dân sự, theo. Thêm và Tiểu mặc đồ tinh, trông thực sự giống một gia giàu có. Tiểu Vinh vừa huênh hoang:
"Tất dì m/ua cho Dì ấy với cháu tốt hơn nhiều!"
"Sau dì ấy cháu, cháu cũ nữa!"
Đường tuy trực Tiểu nhưng lộ rõ đắc "Gặp tình yêu hay bạc có gì lạ, khó nhất sự thấu nhìn trên cao, "Thẩm Y, những tháng nhân, anh từng nhận sự thông cảm nào em. thay có Nguyệt cho anh."
"Em ủng hộ các mối qu/an h/ệ xã hội anh, coi thường bạn bè anh. Nguyệt bao giờ thế."
Trần khoác tay Phóng, gương ửng hồng vì phúc và Nhìn cái khư giữ ch/ặt Phóng, khác cư/ớp mất ta, chỉ châm chọc vài câu. Nhưng kịp kìm lại.
Thời gian nghĩ ly còn mươi ngày. Trước khi thứ đinh cột, buông lời nào, lỡ làm hai xích mích, cục kẹo cao su dính mình.
Tôi cố nhìn nói: "Dù làm vợ chồng, có thể làm bạn. Sau Tiểu Vinh."
Quả nhiên, lời dứt, căng thẳng. kịp lên tiếng, bước chặn trước hắn, tư y hệt gà mái vệ đàn con:
"Thẩm Y, cảnh cáo cô, các kết thúc rồi! Đừng mượn danh nghĩa con để cận ca!"
"Một yêu cũ đàng hoàng nên biến mất ch*t. Hãy tự trọng! còn cậu trai mười mấy tuổi để những th/ủ nữa!"
Đường Tiểu Vinh kéo ủi: "Dì đừng sợ! Dù phụ nữ x/ấu xa cháu, cháu đâu!"
Cậu bé cầm món đồ chơi m/ua đúng lúc thể hiện lòng trung thành. xúc động chầm Tiểu Tôi làm sự hòa hợp bộ ba, che giả vờ đ/au khỏi rời đi.
9
Vận may thật chẳng thể ngăn. Vừa hết thời gian nghĩ ly hôn, giành hợp đồng lớn cho công ty, thưởng cuối cực hậu hĩnh. Tôi khỏi mừng thầm. mà ly hôn, thì số thành tài chung với Phóng.
Sếp càng coi trọng đề nghị ăn tối. Địa điểm nhà hàng xoay sang trọng đó. Cuối cùng gian đỏ này, bằng năng lực tiêu chủ.
Đang nói chuyện giữa chừng, bàn phía trước bên có gì quen thuộc. Nhìn kỹ thì ra Bên hắn Nguyệt, bên phải nam đại học tóc vàng - à, họ. Lại cậu ta!
Xung quanh bảy tám bạn cùng lớp. Vì đặt phòng riêng, đại sảnh có bàn chỗ, ghép hai bàn. hùng h/ồn diễn thuyết:
"Anh nói cho các biết, điều quan trọng nhất thời đại học gì? tập? Sai! Thực tập? Cũng không! Nói cho mà biết, yêu đương!"
Nhóm viên cười đùa ồn ào, âm thanh chói tai gian sang Nhưng hoàn toàn vô Em nâng ly tâng bốc và Nguyệt: rồi! Tìm tượng tốt đại sự. Nếu anh dâu tuyệt vời thì tốt biết mấy!"
Nếu bình thường, cười tươi khi khen thế. Nhưng nhìn rõ ràng xanh mặt.
Khi lũ viên say khướt, kéo ra ban công. Không kìm tính hiếu vin cớ vệ theo ra.
Chỉ nghe sốt ruột nói với Phóng:
"Đừng gọi thêm rư/ợu nữa! Anh xem hóa chưa? chai vạn rồi!"
Đường hơi ứng chậm. vai "Biết vợ hào lắm! Em từng uống rư/ợu thật cho anh..."
Trần sốt ruột: "Hay mình AA đi?"
Hai chữ AA kích ứng thái bừng tỉnh dội nước lạnh.
"Em nói cái gì?"
"Em nói chia đi, nhiều thế..."
"Em đi/ên à?"
Đường n/ổ.
"Em còn viên, viên chia tiền, sao?"
Trần khi quen từng quát mắt đỏ hoe: "Đã viên thì bình dân! Sao phải đỏ này?"
"Đắt đỏ? Chỗ nào? Không phải thường tự ăn một mình sao?"
Đường luôn tay chuyên hào khác. Nhưng thể cãi. đúng từng đăng trên hạo hay đây ăn.
"Thẻ tín dụng có vấn đề, vượt hạn mức..." khẽ nói, "Đồ ăn nhân viên hủy món lên nhé?"