Hôn Nhân Không Tự Quyết

Chương 2

12/06/2025 20:10

Giọng nói nghẹn ngào, lời lẽ chân thành khiến người nghe không cầm được nước mắt.

Trong đám cưới, thứ duy nhất thu hút sự chú ý của tôi là phần các phù dâu phù rể tay trong tay lên sân khấu.

Cô phù dâu tóc đen dài xinh đẹp kia rõ ràng muốn đi cùng Thẩm Quyện.

Thế nhưng khi đến lượt họ, Thẩm Quyện khẽ nghiêng người đẩy người bạn phía sau lên.

Dưới ánh mắt của khách mời, cô phù dâu đành miễn cưỡng nắm tay chú rể thay thế bước lên sân khấu.

Ngay lúc đó, ánh mắt Thẩm Quyện vượt qua đám đông, nhẹ nhàng đáp xuống người tôi.

Khóe môi anh chàng nhếch lên một nụ cười.

Khoảnh khắc ấy, tôi ngồi ở góc bàn xa nhất, nhìn khuôn mặt đang nở nụ cười ấm áp trên sân khấu.

Trái tim bỗng thổn thức.

6

Lễ cưới kết thúc, tiệc mặn bắt đầu.

Vì chẳng quen ai ở bàn này, tôi cúi đầu ăn ngấu nghiến.

Phải công nhận món ăn ở khách sạn này khá ngon, vừa gặm xươ/ng sườn tôi vừa thầm nghĩ:

Sau này cưới mình cũng tổ chức ở đây, vừa xong lễ lại được ăn uống thả ga.

No nê xong, tôi ợ một cái đầy khoái chí, lấy khăn giấy lau miệng rồi định rút lui vì đã đưa phong bì rồi.

Thế nhưng...

Vừa đứng lên đã bị chặn lại.

Chính là Thẩm Quyện.

Chàng ta chống tay lên lưng ghế tôi, mỉm cười thản nhiên như đã chờ đợi từ lâu.

"Ăn no rồi hả?"

Tôi vội lau mép: "Ừ."

Suy nghĩ một chút lại cố gắng biện minh: "Thực ra em ăn ít lắm."

Thẩm Quyện cười tươi: "Ừ, anh thấy rồi."

Anh chẳng nói gì thêm, chỉ nhìn tôi cười tủm tỉm.

Tim tôi đ/ập thình thịch, định lách qua người anh thì lại bị chặn.

Thẩm Quyện cúi người xuống: "Đến giờ anh vẫn chưa biết em là họ nhà gái hay nhà trai?"

Tôi đáp: "Nhà gái ạ. Em là cháu gái của chú họ thứ hai của tiểu thúc nhà trai."

Thẩm Quyện bật cười: "Thế thì thuộc họ nhà trai. Tiếc là anh là em trai của cô dâu, nhà anh không có chú họ thứ hai nào cả."

Tôi sững người.

Không có chú họ thứ hai?

Mối qu/an h/ệ này là do mẹ tôi dặn từ sáng, tôi đã học thuộc làu để phòng khi bị hỏi.

Nhìn vào ánh mắt thành khẩn của Thẩm Quyện, tôi hoảng hốt gọi điện cho mẹ.

X/á/c nhận lại thì thông tin hoàn toàn chính x/á/c, mẹ tôi nghiêm túc hỏi:

"Chu Thi Ngữ, chú rể họ Trương, con có đi nhầm tiệc không... Tứ sách! Ù!"

Bỏ qua tiếng hét phía sau, tôi quay sang Thẩm Quyện: "Chú rể họ gì?"

Thẩm Quyện nhướn mày: "Anh trai ruột tôi, cũng họ Thẩm."

...Toang.

Cúp máy trước khi mẹ nổi đi/ên, tôi vội vã chạy về phía cửa.

Thẩm Quyện gọi theo: "Em đi đâu?"

Đi đâu? Tất nhiên là đi đòi lại phong bì rồi.

7

Nhưng... tôi thất bại.

Bộ phận kế toán không chịu hoàn tiền, tôi cũng ngại làm lớn chuyện vì lỗi do mình.

Điều khiến tôi bực nhất là hai đám cưới cùng tổ chức ở một khách sạn, chỉ khác sảnh 1 và sảnh 2.

Đứng trước cửa sảnh, tôi nhắn mẹ: "Không biếu họ hàng xa đó được không?"

Mẹ phản pháo ngay: "Tháng sau không nhận tiền sinh hoạt được không?"

...Tôi đành khuất phục.

Chạy sang sảnh 2 đưa thêm 200 tệ, tôi ấm ức bước ra.

Định dùng tiền mẹ cho để ăn ké, ai ngờ mất thêm 200.

Vừa ra khỏi sảnh tiệc, Thẩm Quyện lại xuất hiện.

Anh cười khoái trá: "Đi dự đám cưới mà nhầm sảnh hả?"

Tôi cố chối: "Bên đó chán quá, sang đây cho vui."

Thẩm Quyện khẽ cười, rút từ ng/ực áo ra hai phong bao đỏ ném cho tôi.

Tôi loay hoay đỡ lấy - đúng thứ anh đã hứa.

Anh nháy mắt: "Tiền hồng bao hứa đây. Cầm đi."

Thấy phong bì mỏng tang, tôi không khách sáo bỏ vào túi.

Thở dài định rời khỏi nơi đ/au lòng này, Thẩm Quyện lại chặn đường.

Anh đưa điện thoại: "Add friend đi. Giúp người giúp trót, sau này còn nhờ em đóng giả bạn gái đối phó ex."

"Điều kiện?"

Thẩm Quyện cười: "Hồng bao?"

"Deal!"

Tôi vui vẻ add friend, thực ra hồng bao không quan trọng bằng việc được tiếp xúc với trai đẹp.

Vừa kết bạn xong, Thẩm Quyện cất điện thoại: "Về thôi, anh đưa em."

Thế nhưng vừa đến cửa khách sạn, anh chàng đột ngột dừng bước.

Tôi suýt đ/âm sầm vào lưng anh.

Ngẩng đầu thấy Thẩm Quyện hạ giọng: "Em gái, có việc rồi."

??

Đang ngơ ngác thì thấy anh khẽ gật đầu về phía trước.

Ở đó có một cô gái tay khoanh trước ng/ực, dáng người mảnh mai.

Thẩm Quyện nắm ch/ặt tay tôi, lòng bàn tay ấm nóng.

"Đấy, ex của anh. Cực kỳ lợi hại."

8

Bàn tay tôi run nhẹ.

Gì thế này.

Vừa nhận hồng bao đã gặp "khách hàng", mà...

Anh ta nắm tay tôi giả làm người yêu mà chẳng nói trước ex có m/áu mặt thế nào.

Tôi nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm cô gái đối diện.

Ồ, dáng người mảnh khảnh thế này thì gây sự kiểu gì?

Nhưng tôi đã nhầm.

Đúng như Thẩm Quyện nói, ex của anh ta... cực kỳ lợi hại.

Cô gái tiến thẳng tới, ánh mắt sắc lẹm liếc qua bàn tay đang nắm ch/ặt của chúng tôi.

Mở mồm là chưởng:

"Thẩm Quyện, em chưa đồng ý chia tay mà anh dám cua gái khác! Anh không sợ em thiến à?"

"Đồ yếu sinh lý 3 giây còn dám lăng nhăng!"

Lượng thông tin quá lớn, tôi lập tức nhìn Thẩm Quyện với ánh mắt nghi hoặc.

Anh chàng cũng nhìn tôi, mặt đỏ bừng tía tai.

Dù không nói lời nào nhưng đôi mắt anh gào thét: "Anh không phải!"

Trong lúc Thẩm Quyện cau mày giải thích đã chia tay nửa năm và hiện có bạn gái mới, cô gái kia bất ngờ vả thẳng vào mặt tôi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ánh trăng nhuốm bùn

Chương 32
Giang Dực là nam chính chính trực, trượng nghĩa trong truyện. Sau khi nhóm nhân vật chính đại chiến và thất bại trước phe phản diện, họ đã giao Giang Dực cho tôi, mặc kệ tôi muốn làm gì thì làm. Thế nhưng, Giang Dực thà chết chứ không chịu khuất phục. Vào cái ngày hắn tự sát, chúng tôi đã cãi nhau một trận long trời lở đất, tôi buông lời nguyền rủa hắn chết không toàn thây. Không ngờ, lời nói lại thành sự thật. Sau khi Giang Dực tự sát, tôi cũng bị xe tông chết. Khi mở mắt tỉnh dậy lần nữa, tôi đã trọng sinh về thời trung học. Lúc này, Giang Dực lướt qua lời cầu xin giúp đỡ giả tạo của tôi, đưa túi cứu thương cho một học muội. Đứa đàn em bên cạnh xúi giục tôi: "Trăng sáng treo cao mà không chiếu rọi anh, hay là mình nhốt anh ta lại, đánh cho một trận, bắt anh ta phải chiếu rọi mình đi?" Nhưng tôi chỉ hừ lạnh một tiếng, giáng thẳng cho cậu ta một cú đấm. "Mày lo chuyện trăng sáng có chiếu rọi tao hay không làm gì? Hắn cứ treo cao là được rồi! Về sau, đứa nào dám làm ảnh hưởng đến việc hắn treo cao, ông đây sẽ xử lý đứa đó..." Cưỡng ép Giang Dực cả đời, tôi cũng mệt rồi. Đời này, tôi sẽ không chơi cái trò cưỡng chế yêu nữa.
276
5 GƯƠNG BÓI Chương 25
6 Hòe Âm Dụ Hồn Chương 14
7 Hòm Nữ Chương 12
10 Bái Thủy Thần Chương 21

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Đừng kể chuyện ma

Chương 8
Tôi trời sinh bát tự nhẹ, nghe chuyện m/a q/uỷ không được. Chỉ cần nghe một lần, nhân vật chính trong câu chuyện dù cách xa ngàn dặm cũng sẽ tìm tới tôi. Ông bác họ xa chuyên làm pháp sự xem xong thì kêu là quá tà môn, khuyên bố tôi nên gửi tôi vào chùa hoặc đạo quán. Nhưng lúc ấy tôi là con đ/ộc đinh trong nhà, bố không nỡ, đành c/ầu x/in ông nghĩ thêm cách khác. Ông bác họ xa thở dài: “Vậy thì kể cho cháu nghe một chuyện dã tiên trói khiếu. Cháu nghe xong sẽ bị nó hành hạ, nhưng ít ra còn giữ được nửa cái mạng.” Tôi nghiêm túc lắng nghe. Vài ngày sau, các bạn học vây quanh tôi, nói rằng họ chưa từng thấy m/a, muốn kể truyện m/a cho tôi nghe. Tôi h/oảng s/ợ bịt tai: “Đừng kể!” Họ kéo tay tôi ra, không cho tôi đi, cười đùa ầm ĩ như đang trêu chọc. Chỉ có tôi nhìn thấy được nhân vật chính trong những câu chuyện đó, từng kẻ từng kẻ một, lần lượt xuất hiện.
Báo thù
Hiện đại
Kinh dị
216