Khi ngủ quên, tôi nghe thấy Quý Trạch bên tai gọi tên A Thủy từng tiếng một.

A Thủy là biệt danh thời thơ ấu của tôi.

Hôm sau, cả tôi và Quý Trạch đều không nhắc tới chuyện đó. Người trưởng thành đã đính hôn, chúng tôi chẳng ai thiệt thòi.

Nếu phải nói thì chỉ là Quý Trạch hôm ấy đã uống rư/ợu.

Nhưng tôi quên mất, người uống rư/ợu là Quý Trạch - anh ấy không say, còn tôi thì tỉnh táo.

Từ đó, hai nhà bắt đầu chuẩn bị cho đám cưới. Quý Trạch thường xuyên đón tôi đi ăn tối, bỏ tiền trang trí nhà hàng lộng lẫy, m/ua quà tặng chỉ để tạo bất ngờ. Miệng lẩm bẩm phiền phức nhưng ngày nào cũng hăm hở chạy tới công ty tôi.

Dường như giữa chúng tôi vốn nên như thế, bốn năm xa cách chưa từng tồn tại, mọi thứ thuận tự nhiên như nước chảy mây trôi.

Chỉ là anh ấy vẫn không ngừng trêu chọc. Quý Trạch ném quà vào lòng tôi, chậm rãi nói:

"Tại thấy em ế chỏng chơ nên đành nhận nuôi thôi."

Có câu 'cầm của người thì ngắn, ăn của người thì mềm'. Tôi nhìn món quà trong tay, giả đi/ếc làm ngơ.

Không thể phủ nhận, Quý Trạch năm 23 tuổi là ứng viên lý tưởng cho hôn nhân.

Từ chàng trai bồng bột ngỗ nghịch thuở thiếu niên, anh đã trưởng thành chín chắn.

Tôi không biết nên vui mừng hay tiếc nuối nhiều hơn.

Nhưng khi ngày cưới đã định, mọi thứ sắp viên mãn thì anh lại gặp t/ai n/ạn.

Đêm trước đó, Quý Trạch vẫn gọi điện cho tôi. Tiếng gió vi vu bên tai, giọng anh nhuốm nụ cười:

"A Thủy, anh có chuyện muốn nói khi về."

Nhưng tôi đợi mãi... chỉ để gặp một Quý Trạch mất trí nhớ, quên sạch tôi.

2

Tôi nói với Quý Trạch rằng mình là người yêu anh, nhưng bị mẹ chồng tương lai vạch trần.

Anh nghiến răng lẩm bẩm tức gi/ận: "Anh yêu em ch*t đi sống lại? Còn thề không cưới em không xong?!"

Xem ra Quý Trạch thực sự tin lời tôi bịa đặt hôm đó.

Tôi sửng sốt. Quý Trạch 23 tuổi lẽ ra phải phân biệt được đâu thật đâu giả. Cách phản ứng này giống hệt năm 19 tuổi - ngây thơ dễ lừa.

Sau này tôi mới nhận ra, tính cách Quý Trạch dường như đã quay về tuổi 19.

Trong thời gian anh nằm viện, tôi ngày nào cũng tới thăm. Lý do đơn giản: Sau khi biết sự thật về chúng tôi, anh nhất quyết hủy hôn ước.

Mẹ tôi dọa, nếu không cưới được Quý Trạch thì tôi sẽ không được nhận xu nào từ bà và bố.

Tôi uất ức: "Nhưng đây là ý của Quý Trạch mà?" Mẹ trừng mắt: "Đồ vô dụng, không giữ nổi chàng trai!"

Vì tiền tôi nhất định không chịu hủy hôn. Hơn nữa, đã ngủ với nhau rồi mà anh định chối bỏ sao?

Hôm nay vừa tan làm, tôi lại lẽo đẽo tới bệ/nh viện. Không ngờ trong phòng đã có người - Tống Giai Thanh, nữ thần thời trung học của Quý Trạch.

Hồi đó tôi học văn, Quý Trạch học toán. Tống Giai Thanh được mệnh danh là nữ thần khối tự nhiên.

Cô ta xinh đẹp nhưng tính cách mạnh mẽ, chỉ dịu dàng khi đối diện Quý Trạch.

Tôi từng muốn hỏi han, nhưng kỳ thi đại học cuốn mất tâm trí.

Mùa hè sau khi thi xong, tôi đứng dưới bóng cây ăn kem. Quý Trạch ném cho tôi que kem, tôi vừa liếm vừa hỏi: "Cậu thích mẫu người như Tống Giai Thanh à?"

Tôi kể những tin đồn ghép đôi hai người.

Quý Trạch ngậm kem im lặng. Tôi giả vờ thờ ơ: "Sao? Không thích? Hay là... chưa tán được?"

Nắng hè chói chang nhuộm đỏ gương mặt anh. Quý Trạch xoa đầu tôi, đuôi mắt cong lên: "Em là chim yểng hả? Sao nhiều chuyện thế?"

Anh không x/á/c nhận, cũng không phủ nhận.

Nhưng anh không gi/ận.

Tôi ậm ừ cho qua.

Sau này nghe bạn cũ kể, Tống Giai Thanh vào học viện điện ảnh, giờ thành ngôi sao lớn, không còn liên hệ với Quý Trạch.

Giờ đây, nữ thần năm nào quay về. Nếu mấy năm xa cách để rồi nên duyên thì đúng là giai thoại đẹp.

Tôi vội ngắt dòng suy nghĩ. Không được! Nếu Quý Trạch thực sự đến với cô ta, tôi sẽ chẳng nhận được xu nào.

Tôi vào nhà vệ sinh tút lại son phấn, quyết át mặt tình địch.

Ngẩng cao đầu bước vào, tôi diễn tập kịch bản gặp mặt lãng mạn. Ai ngờ vừa tới giường bệ/nh, giày cao gót phản chủ - tôi vấp ngã.

Đau điếng nhưng nhất quyết không để lộ trước mặt địch thủ.

Không ngờ Quý Trạch để ý. Anh nhịn cười không nổi, cuối cùng phụt thành tiếng.

Tôi trừng mắt, muốn đ/á/nh cho anh một trận.

Tống Giai Thanh ngơ ngác không hiểu. Tôi ngồi xuống điềm tĩnh, dù chân đ/au như dần.

Ánh mắt cô ta liếc qua hai chúng tôi, nói "Hai người nói chuyện đi" rồi đeo kính râm bỏ đi.

Hả? Chẳng phải kịch bản nên là chúng tôi cãi nhau kịch liệt, châm chọc rồi tranh giành tình yêu của anh ấy sao?

3

"Còn ngẩn người? Cởi giày ra mau!"

Nghe Quý Trạch quát, tôi vội tháo giày. Nhìn mắt cá sưng đỏ, đ/au đến phát khóc.

Quý Trạch liếc nhìn, nhíu mày nhưng vẫn châm chọc: "Ng/u như heo!"

Không nói thì đỡ, càng nghe tôi càng tức:

"Sao anh cứ nhất định hủy hôn?"

Nhắc tới đây Quý Trạch cũng bừng bừng:

"Anh không nhớ em!"

"Chuyện nhỏ."

"Lớn lắm!"

"Không quan trọng."

Anh cười gằn, chỉ tay chất vấn: "Thế tại sao em cứ ép cưới anh?"

Chân đ/au như dùi đ/âm, tôi cúi đầu:

"Vì anh vừa giàu vừa đẹp trai."

Quý Trạch thở dài không tranh cãi nữa, bấm chuông gọi y tá mang th/uốc đến.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Thiên Tài Điều Khiển [Toàn Ảnh]

Chương 237
《Thần thụ》 là một trò chơi trực tuyến nhập vai toàn cảnh nổi tiếng với hệ thống kỹ năng tự do, thu hút sự chú ý từ nhiều ngành nghề và có vô số người chơi đẳng cấp cao. Khi đạt cấp 30, người chơi có thể tham gia phó bản [Thiên địa miếu], nơi có cơ chế phức tạp và yêu cầu cao, trở thành nỗi ám ảnh cho những người chơi đơn độc và được xem như một thử thách khắc nghiệt dành cho tân thủ. Trong số 3145 tân thủ, một đội khai hoang tạm thời được thành lập, và đội trưởng Chu Theo đã chọn ngẫu nhiên một tân thủ chuyên trị liệu từ cổng vào phó bản. Tân thủ này trông hiền lành, dường như là một trị liệu sư tài năng và tâm huyết. Tuy nhiên, khi đối mặt với boss, anh ta linh hoạt di chuyển qua mặt đất băng giá, né tránh chính xác các đòn tấn công chí mạng và gây ra 40% sát thương khổng lồ. Các đồng đội thốt lên: '...!' 'Mãi, thao tác này sao lại chơi trị liệu? Chọn pháp sư hoặc chiến sĩ thì tốt hơn!' Chu Theo mở danh sách thống kê và nói: 'Trị liệu có sát thương cơ bản thấp, nhưng tốc độ tăng trưởng cao, phù hợp với tôi hơn.' Các đồng đội: '?' Sau đó, người chơi phát hiện ra rằng anh ta sử dụng kỹ năng chạy trốn của trị liệu để đột kích và di chuyển, kỹ năng hỗ trợ để tăng sát thương bùng nổ... Cách phân bổ kỹ năng quen thuộc này khiến mọi người rùng mình. Người chơi khác: 'Đây không phải là cách thêm điểm của sát thủ sao!' Người này đang chơi trị liệu như một sát thủ à??!! - Chu Theo, ID [Vòng đi vòng lại]. Từng là tuyển thủ tài năng trong đội tuyển, ở tuổi đẹp nhất, anh buộc phải rời đi vì hoàn cảnh đặc biệt và biến mất trong 3 năm. Khi xuất hiện trở lại, anh thể hiện tài năng kỹ năng đáng kinh ngạc và những thao tác thần thánh khó lặp lại. Anh nổi tiếng trong thế giới game với phong cách trị liệu sát thủ, thu hút sự chú ý. Sau đó, trên diễn đàn tinh võng - Một tân thủ hỏi: 'Có ai đã nghiên cứu cách thêm điểm kỹ năng của Vòng đi vòng lại chưa? Trông rất ngầu!' Người chơi A: 'Chạy đi, đừng học!' Người chơi B: 'Cái gì? Học nãi đâm???' Người chơi C: 'Đầu tiên, bạn phải là Vòng đi vòng lại, thứ hai, bạn phải là Vòng đi vòng lại.' Người chơi D: 'Cuối cùng, nếu bạn muốn thống trị cả PVE và PVP, bạn phải sở hữu một chiếc khóa gọi là [Một trận âm dương].' -* PS: 1. Bạo lực DPS · Thiên tài thao tác · Nãi đâm chịu [Vòng đi vòng lại] x đỉnh cấp kỹ thuật lưu · Trị liệu công [Một trận âm dương] 2. Song trị liệu đi ngang thể hệ, ta lưu toàn tức, thiết lập tham khảo thực tế võng du + Tư thiết lập, hết thảy vì kịch bản phục vụ. 3. Mở văn phía trước, văn án cùng nhân vật chính tên có thể sửa chữa. Nội dung nhãn hiệu: Cường cường Trò chơi võng du Sảng văn Thăng cấp lưu Lùng tìm chữ mấu chốt: Nhân vật chính: Chu theo ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác: Một câu nói giới thiệu vắn tắt: Bắt đầu lại từ đầu thiên tài Lập ý: Nhân sinh lữ quán, hướng mặt trời mở ra
Tương Lai
3
KHIÊN TI HÍ Chương 8