Thiên kiến vụ lợi

Chương 6

14/06/2025 11:44

Đây quà! ngày vui vẻ."

Những người bạn qua cười tươi trao ngược đứng bên cạnh chỉ nhóm Vương thiếu ồn ào tiến đến, tặng qua loa quà.

"Chị ơi, bạn nhiều thật đấy." quà chất núi sau lưng tôi, mắt đỏ ngầu vì gh/en tị.

Tôi "Dù sao cũng cùng giới, giữ mối h/ệ tốt đẹp rồi."

Đồ ngốc, tưởng giống ngày đắc tội với người khác, ý người nhà họ sao?

Trong đắm chìm ăn chơi, kết giao nhân bản thân, học ty, nhân tiện - x/á/c luôn.

Buổi tiệc bắt đầu, bận rộn hỏi người, dính sát bên tôi, ánh mắt lượn lờ quanh ly tôi.

Thấy vậy, đâu còn biết nó nghĩ gì.

Xin lỗi người bạn trước mặt, ly hướng phía nhà vệ sinh.

Quả nhiên, sau khi rời đi, liếc xung quanh, lén lút thứ gì vào ly.

Mười phút giả gì quay sảnh, uống cạn ly trước mặt Nhu.

Chạm phải ánh mắt nhiệt giả váng ngồi sofa đó.

Không lâu tiến gần, hỏi: sao chứ? Em đưa phòng khách sạn nhé?"

Tôi cười đáp: "Được, em rồi."

13

Phòng khách sạn tầng 13, nhưng bấm thang máy lên tầng 15 - nóng lòng muốn đẩy vào miệng sói.

Trong thang máy, giả mê man dựa vào người nghe lời đ/ộc tự nó.

"Chị đừng trách em, hưởng mười vinh hoa rồi, cũng nên chịu khổ sở."

"Chỉ lần thôi sao đâu. thư nhà họ Thịnh, gì thay cả..."

Đồ ng/u, nếu xảy chuyện, tưởng cái đầu ấy gia nghiệp họ sao?

Thang máy từ từ lên cao, tiếng "ting" vang lên, rút vật giấu vào tay Nhu.

Chớp mắt, thân thể mềm Tôi táo lấy liếc Tống Uyển Uyển hành động.

Cửa thang máy mở ra, lôi hành lang, lấy điện nó mở nhắn tin Tống Đồng thời, nhóm Vương thiếu tiến từ tường.

Phản ứng nhanh, lập tức trốn vào phòng nhất. Qua bóng lưng c/òng Tống Họ cãi nhau với Vương thiếu, sau đạt được thỏa vào phòng.

Tính toán thời gian, th/uốc cũng sắp phát tác rồi.

Thay quần áo xong trở sảnh người tụ đùa. Tôi cười gia họ.

Hai tiếng trận xôn xao lên. đầu mấy cảnh sát đứng thảo luận với lý khách sạn.

Có người thắc mắc: "Chuyện gì thế? Sao cảnh sát tới?"

Người biết đáp: "Nghe án mạng, hành lang tầng 15 vũng m/áu..."

Tôi bình thản nhấp rư/ợu, thưởng vở kịch trước mắt.

Chẳng mấy chốc, đi/ên Mặt mẹ biến sắc, xông lên hỏi han, nhưng được biết gái mình nhân vật chính.

Cha mẹ theo cảnh sát đồn, đứng thu xếp buổi tiệc êm thấm.

14

"Con Con biết gì cả!"

"Là bọn họ muốn cưỡng ép con, con... phản Con cố ý..."

"Ba mẹ c/ứu con! Con người, chỉ tên khốn ấy nhát..."

Trong phòng thẩm vấn, khóc, hai tay đầu nhảm.

Loại th/uốc dùng thứ thường đùa với nhóm Vương thiếu. Nhưng việc Tống phụ xuất hiện kí/ch nó phản ứng thái quá.

Theo lời mẹ, cơn hoảng lo/ạn, nó thương mấy tên Vương thiếu và ch*t Tống phụ.

Đúng mẹ thương với luật sư, đăng tố cáo l/ực học đường bỗng lan trên mạng, chỉ đích Nhu.

Dưới làn phẫn nộ mạng, đăng chóng lên top tìm ki/ếm.

#Em_gái_sinh_đôi_nhà_họ_Thịnh

#Tiểu_thư_họ_Thịnh_bắt_nạt

#Công_chúa_phú_quý_ức_hiếp_học_sinh_nghèo

Hàng hashtag liên quan đẩy lên search, thị đối mặt khủng hoảng lớn nhất lịch sử.

Đúng này vướng án mạng vào tù, cư dân mạng phát hiện càng thêm kích.

【Gọi gì thư? Đúng nữ vương đ/ộc!】

【Giỏi ch*t luôn rồi nhé!】

【Cô bé được bảo tội gì? Vô cớ t/át mấy chục cái, còn người không?】

【Thế giới người giàu đ/áng s/ợ sao?】

...

Ở nhà, mẹ vì ty đầu tắt mặt tối. Đến đêm phào.

Bố đ/au khổ mặt: "Sao trẻ này thành thế? Tội nghiệp quá!"

Mẹ dài: "Từ khi tìm chúng ta chiều nó hết mực. Sao nó thể ngoan ngoãn nó?"

Tôi bước lên ủi: "Ba mẹ đừng lo tự tự chịu, nó trưởng thành rồi, phải tự chịu trách nhiệm thôi."

Mẹ nắm ch/ặt tay tôi: còn con. Còn bé kia... Haizz."

Tôi nhắc nhở: "Vì lợi ích đoàn, ba mẹ phải quyết đoán. Cổ phiếu liên tục lao dốc, ảnh hưởng từ quá lớn rồi."

Cả hai lặng thinh.

Hồi lâu đứng dậy nói: "Con xử lý Đừng nó gây thêm rối."

Mẹ lên lầu.

15

Sau khi tiếp quản, chóng đăng tải thư từ thiện, quyên góp phục tiếng.

Đồng thời, mẹ văn bản đoạn tuyệt h/ệ, tuyên 18 tuổi còn liên quan gia tộc họ Thịnh.

Pháp luật cũng trừng ph/ạt thích đáng Nhu.

Một thăm trại giam.

Nó mặc phục xanh mặt vọt, mắt h/ồn. Khi tôi, đôi mắt bỗng bùng lên h/ận ý ngút trời.

Nó lao phía tôi, cảnh vệ kềm chế. Qua loa phát thanh, nghe lời rợn người:

"Thịnh Nhu! khốn! Tao sẽ mày!"

"Đồ điếm! Sao kiếp trước th/iêu x/á/c Lại quay về? Tao được sẽ lần hai!"

"Thả ra! cả do nó! Bắt nó đi!"

Thịnh thét giọng, cùng lôi đi.

Ồ, thì nó cũng trọng sinh.

Chỉ tiếc khi bài.

Cảm giác thú chuồng, kẹt địa thật sướng sao.

lắm.

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm