「Anh thấy t/ởm không?

「Con ch*t rồi mới biết chăm sóc, lúc mẹ áp ở đâu?

「Cô ấy vì giúp giành diễn đó, uống rư/ợu đến mức xuất huyết dày viện, còn anh?

「Dù biết này là do Nghênh giúp được.

Nhưng trở nên kiêu ngạo sau đoạt lần cãi vã bắt Nghênh nhún nhường.

「Chu Sơ, nhắc đến tình yêu, xứng!

「Anh chỉ là rác rưởi!

「Cút đi!」

18

Chu Sơ bỏ đi.

Hắn bước đi trong trạng thái chới với.

Tôi biết những lời của Hiền tỷ khiến hắn chấn mạnh.

Nhưng...

Có liên quan gì đến tôi?

Giờ đây tổ ấm riêng.

...

Lễ hội phim kéo dài ngày.

Tối hôm đó thành cảnh quay cuối, đưa về nhà.

Cô vừa xe vừa bẩm:

「Chị thường hay đến thăm chị.

「Hôm nay thành ấy đến đón?」

Tôi cũng thấy lạ.

Từ thừa nhận thích tôi, càng lúc càng quấn quít.

Tôi ngờ ấy lại thể làm những chuyện ngào đến thế.

Chỉ là đến giờ vẫn tôi.

Về đến căn hộ, bên trong tối om.

Tôi bật đèn.

Tiểu đặt vali của giữa khách:

「Chị nhà à?」

「Hình như vậy.」

「À này chị, biết Chu nghệ không?」 hỏi.

Tôi toàn hứng thú chuyện của hắn:

「Hắn muốn nghệ hay liên quan gì đến tôi?」

Tiểu cười khúc khích: đi công tác rồi hả? Tối nay ở một mình sợ không?」

「Vậy em về đi.」

Tôi dẫn lên lầu.

Khi đi ngang chính, mở cửa bước vào.

Rồi vội vàng lùi ra.

Má đỏ bừng:

「Tiểu sợ nữa, em về đi.」

Tiểu Trương: 「...」

Đợi đi rồi.

Tôi mới quay lại phòng.

Trong ngủ.

Ánh nến ảo trải khắp gian.

Những cánh hoa hồng đỏ phủ kín giường lớn.

Người đàn ông tuấn tú nằm giữa biển cơ thể ẩn hiện.

Khiến lòng người xao xuyến.

Bùi nheo mắt, giọng trầm ấm lên:

「Ôn thứ 164 sau đăng ký kết hôn, đến lúc rồi.」

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm