M/ua đồ uống có ga, còn có mì wasabi nhãn hiệu Nhật và khoai tây cay th/ái. Ừm, toàn Nhật, tốt. Ký túc xá nam phải đến, nên dễ dàng tìm được phòng ký túc của Diễn. cánh đóng kế theo thói quen, rồi gõ phòng Diễn. Cậu mở cửa, mặt đầy khó chịu: Nhưng như mọi mang đồ đến, sắc mặt xuống chút, cầm lấy đồ: "Vào lặng lẽ đóng cửa. "Bây giờ gọi điện chia tay Cậu x/é một miếng mì, một miếng, định nói tiếp hét lên: quái thế này!" Vừa nhổ lục tìm uống, mở có ga ào ào phun ra tràn mũi. Cậu ho sặc sụa, phải sinh một lúc mới ra. Vừa ra đã vẫn giữ vẻ mặt ngây như thường lệ: "Anh thế, phải mì và ngọt thôi sao?" "Đây mì à? này toàn wasabi!" Em biết mà, tưởng matcha." đúng không!" Dừng đăm đăm tôi: có lắc chai trước không? nhiên phun ra?" "...Anh bảo nhanh, trễ nên nhanh, vậy có lắc không?" Cậu gi/ận tím mặt, ngồi xuống giường. Bụng đói sôi ùng khoai tây còn sót Diễn hét lên thứ ba, phòng vang lên gõ. phải chứ, người làm mà ầm ĩ kẻ đang ngồi xổm mặt mày nhăn nhó, méo xệch miệng cười. Chưa từng ai ng/u như Diễn. Từ nhỏ lớn cách trêu loanh quanh mấy chiêu cũ, nhưng 'hợp tác', nào mắc bẫy. Người biết, tưởng m/ua đồ cho để lấy lòng thôi, nghĩ vậy? quá đáng, tức gi/ận nỗi xoài dị ứng phải nhập viện. Nhưng đồ ngốc này vẫn cho rằng vô tình: "Tống Từ! Tao mày! Mày ch*t chắc rồi!" Diễn răng lao về phía tôi, lùi vài bước, lưng mở ra, một ng/ực. Mùi quen thuộc, cần ngoảnh lại biết ai. chứ?" hơi thở gấp gáp, đảo mắt từ trên xuống, mày thoáng nét lo cười: sao." sao, nhưng tao có chuyện!" "Bạn trai rồi, có việc xử lý nhanh đi, làm phiền nữa, nhé." Bỏ Diễn gi/ận dữ, kéo rời đi. kế nơi ở. Đóng vẫn nghe rủa mơ làm ngơ, chú ngắm nghía phòng Dực: "Trùng hợp thế, lại Diễn." Ánh mắt dừng chiếc bàn chất đầy lọc, ngọt và đồ vặt chưa mở, xếp ngắn. Trông quen quá, hình như toàn nhãn hiệu từng m/ua? Trùng hợp vậy sao? Định lại gần xem kỹ, nhiên kéo mím môi: Diễn..." "Anh đang lo lắng, hay gh/en?" ngắt lời. Nhìn thẳng mắt anh. nhíu mày: "Cả miệng giấu nổi vẻ vui sướng. thích tôi, điều này khiến bất ngờ. Ban trí nhớ để trêu Diễn, hắn nói bạn thử chủ động tìm Dực. Nghĩ rằng nếu thất bại, có thể viện cớ trí để đỡ x/ấu hổ. Nhưng lại theo thích tôi... "Hứa Dực, thích à?" cúi mắt: "Ừ." "Anh thích từ tò mò điểm này. Trước đây tình gặp nhiều lần, nhưng chưa chủ động nói chuyện. Diễn, dùng chung máy giặt, mỗi đi giặt đồ, tức mang quần tiền của Diễn thể giặt máy theo. Đứng anh, nhưng chẳng thèm mắt. Lần duy nhất nói chuyện với câu lạnh "Chỗ này phải nơi cho em." tưởng gh/ét Thế mà trí, lại nói thích tôi? "Anh thích từ nhiên vậy?" thể nói sao?" cúi người lại gần, mắt lấp lánh anh: nói Bất gần gũi, ngẩn giây mới lời ái: "Hai trước." Hai trước? đó còn chưa đại học này. "Hai trước chúng đã quen rồi à? Em trí rồi, nhớ, kể nghe nên về "..." "Con gái ký túc xá nam tiện." nghiêm túc bất lực, này cái tốt, có điều quá đứng đắn. câu lời về." "Câu cười "Lần chúng hôn ngây ngốc thoáng ửng hồng. nhếch mép: "Khó lời thế? Hay đang Thôi đổi câu vậy, chúng Chưa dứt lời, mắt sầm, môi chạm thứ mềm ẩm. Đầu óc cứng. Quên cả chớp mắt, quên cả khép môi. Đến lùi mới "Giờ có thể lời rồi, hôn nãy."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
8 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
10 Diễn Chương 24

Mới cập nhật

Xem thêm