“Ực ực ực, bạn trai cậu vừa cai sữa được mấy năm, tôi đang tuổi xuân thì tôi còn chẳng thèm nhìn nữa là. Chỉ có cậu là coi bạn trai như báu vật thôi.”
Trong lòng tôi vô cùng bực bội. “Rốt cuộc được hay không, không được tôi mách mẹ cậu chuyện cậu yêu đương nhé.”
“Chị ơi~” Tôi vừa rướn giọng lên một tiếng, miệng đã bị tay Mạnh Nghiên Nghiên bịt ch/ặt.
“Từ từ thương lượng, thương lượng đã, mọi thứ đều có thể thương lượng.” Mạnh Nghiên Nghiên nở nụ cười nịnh nọt với tôi.
Thấy vậy tôi vui hẳn, ngồi phịch xuống giường, ném điện thoại cho cô ấy, “Được, cậu hỏi hắn trước đi.”
Mạnh Nghiên Nghiên lướt điện thoại một hồi, đến khi tôi ăn xong một gói bim bim mới nhận được hồi âm.
Kết quả thương lượng là bạn trai cô ấy đồng ý dùng nick phụ để chơi rank cùng tôi, nhưng với điều kiện tôi phải giả làm Mạnh Nghiên Nghiên.
Mạnh Nghiên Nghiên thực sự không nỡ để bạn trai chơi game với gái khác, nhưng nếu bạn trai nghĩ rằng chính cô ấy đang chơi cùng thì cô ấy có thể chấp nhận được.
Vì lẽ đó, tôi phải chỉnh sửa nick game phụ của mình cho giống nick của Mạnh Nghiên Nghiên để kết bạn với nick của bạn trai cô ấy.
Tôi đổi avatar thành hình cô gái xinh đẹp trên mạng, suy nghĩ một lát rồi đổi tên thành “Thiên Sứ Đôi Cánh丶”, lục lọi trên Baidu rồi đổi status thành “Pháo hoa dễ tàn, tình cảm dễ phai丶lâu ngày, mọi thứ đổi thay丶”
Tôi đắc ý đưa điện thoại cho Mạnh Nghiên Nghiên xem, khoe khoang hiểu biết về gu thẩm mỹ của lứa tuổi các cô ấy, nào ngờ Mạnh Nghiên Nghiên lại kêu lên “nhà quê”.
Kẻ nhà quê như tôi nhìn cô ấy đổi avatar thành chú thỏ tím của Disney, tên thành “Thất Thiểm Mặc (đã có người yêu)” mà lặng người.
Sau đó, khi nhận được lời mời kết bạn từ nick “Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long”, tôi lại một lần nữa ch*t lặng.
3.
Dưới sự giám sát của Mạnh Nghiên Nghiên, tôi gửi tin nhắn đầu tiên cho Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long.
Thất Thiểm Mặc (đã có người yêu): Chơi game đi, em chơi Thái Văn Cơ siêu đỉnh.
Phần chữ trong ngoặc là do Mạnh Nghiên Nghiên ép buộc thêm vào, tôi r/un r/ẩy gõ những dòng chữ khiến lòng tôi “lộp bộp” này, còn Mạnh Nghiên Nghiên thì tỏ ra không hài lòng với thái độ của tôi.
“Cậu hiểu cái gì, kiểu câu này đang hot nhất năm nay đấy.”
“Cậu không thấy dùng lâu sẽ nâng cao khả năng biểu đạt ngôn từ sao?”
“Em và người yêu đều thích nói chuyện kiểu này lắm.”
“Không dùng thì đếch phải người Trung Quốc!!”
Trong tiếng m/ắng mỏ của Mạnh Nghiên Nghiên, Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long gửi lời mời chơi game.
Trời đã tối, Mạnh Nghiên Nghiên mặt nhăn như bưởi làm bài tập cả buổi chiều, còn tôi dưới sự dẫn dắt của Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long vượt qua sóng gió lên đến Gold II.
QQ báo tin nhắn.
Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long: Thôi không chơi nữa.
Tin nhắn lập tức bị thu hồi, thay vào đó là:
Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long: Thôi không chơi nữa (xoa xoa tay)
Lại thu hồi, gửi tin mới:
Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long: Thôi không chơi nữa, đi ăn cơm đã.
…
“Mạnh Nghiên Nghiên, bạn trai cậu nhắn tin rồi, trả lời sao đây?” Tôi thấy Mạnh Nghiên Nghiên làm bài tập đến mức gục mặt lên bàn, đầu dựa vào tay, tinh thần đã phiêu du tận đâu.
Tôi gọi một tiếng khiến cô ấy gi/ật mình tỉnh dậy, cô ấy mơ màng: “Bảo tạm biệt đi, nhớ thêm ngoặc đơn vào.”
Tôi thông suốt, lên Baidu tra cách viết văn học ngoặc đơn, rồi đắc ý trả lời.
Thất Thiểm Mặc (đã có người yêu): Vâng anh yêu ạ. (ngón tay thon dài lau giọt lệ khóe mắt, lưu luyến vẫy tay từ biệt)
Tôi cảm thấy mình bị cả đám bạn cùng phòng cô lập.
Nhóm chat nhiệt huyết 307 tối nay đã không còn náo nhiệt như thường lệ, nguyên nhân là do chiều nay bạn cùng phòng C rủ anh chàng đẹp trai khoa Hóa kia giới thiệu thêm hai anh chàng điển trai khác.
Sáu người họ lập nhóm chat cười đùa vui vẻ, chỉ còn mình tôi nhìn vào nhóm 307 yên ắng mà tức đến bật khóc.
Hứa hẹn bốn đứa FA quấn quýt đến chân trời, giờ chỉ còn mình tôi lẻ bóng nơi góc biển, buồn ơi là buồn.
Chán nản, tôi lại mở Vương Giả Vinh Diệu. Hừ, Gold các người không thèm đếm xỉa, Vương Giả Bá Đạo ta sẽ khiến các người trèo cao không với tới.
Đồng đội chê tôi gà tôi nhịn, rớt ba sao tôi nhịn, nhưng có đứa còn bảo tôi là học sinh tiểu học.
Cái này tôi không nhịn được.
Bảo tôi là tiểu học, tôi xứng sao, không xứng đâu.
Trẻ con còn chơi hay hơn tôi.
Phẫn nộ, tôi gọi điện cho chị họ.
“Alo, chị họ à, Nghiên Nghiên có đó không? Em phát hiện sáng nay có bài giảng sai cho Nghiên Nghiên rồi, chị đưa máy cho em ấy, em cần giải thích lại.”
“Mạnh Nghiên Nghiên, bảo bạn trai cậu carry tôi lên rank mau.” Tôi gào hết cỡ.
Đầu dây bên kia vang lên giọng hoảng hốt của Mạnh Nghiên Nghiên. “Suỵt, nhỏ tiếng thôi, nhỏ thôi.”
Giọng Mạnh Nghiên Nghiên khẽ như tr/ộm: “Ba em vừa gọi cho cô giáo xong, bố mẹ đang nghi ngờ em yêu đương.”
Chà chà, đúng là đang yêu mà, có gì mà nghi ngờ chứ haha. Trong lòng tôi cười ha hả.
“Giờ họ sắp kiểm tra máy tính em rồi, dạo này em không liên lạc với anh ấy nữa, cậu bảo anh ấy em không dùng QQ được, muốn chơi game tự tìm anh ấy đi.”
“Nhớ đừng để lộ, anh ấy không muốn chơi game với người khác đâu.”
“Ừm ừm, hiểu rồi, công thức là bình phương trước rồi đổi đơn vị nhỉ, hiểu rồi. Dạ thím.” “Thím tạm biệt.”
Tôi chưa kịp nói gì, điện thoại đã tụp xuống.
Tôi đứng hình một lúc, sau đó hiểu ra, đây là để tôi tự xử?
4.
Thất Thiểm Mặc (đã có người yêu): Anh yêu ơi, dạo này em không dùng nick chính được, chỉ dùng nick này liên lạc với anh thôi.
Để giả làm Mạnh Nghiên Nghiên, tôi vẫn dùng kiểu ngoặc đơn mà cô ấy ép buộc. Nghĩ lại, dù sao cũng mượn danh Mạnh Nghiên Nghiên, x/ấu hổ cũng không phải mình, thậm chí gõ phím càng hăng.
Trang chat, Vô Địch Cuồ/ng Bạo Thần Long rất lâu mới trả lời.