Nhà tôi và nhà Hình Dã vốn thân thiết, bữa cơm hôm đó bố mẹ tôi cũng có mặt.
Mẹ tôi đang buôn chuyện với dì của Hình Dã, thấy tôi đến liền hỏi toáng lên:
"Bác gái bảo mai mối cho con một đối tượng, giờ gặp xong thấy thế nào?"
Tôi đang định tìm cơ hội thì thầm vài câu với Hình Dã, nào ngờ mẹ hỏi một câu khiến tôi toát mồ hôi hột.
Ch*t cha rồi! Hình Dã vẫn đang ngồi cạnh tôi!
"Ơ..."
"Cậu trai đó điều kiện cũng khá, quan trọng là công việc ổn định, lại phát triển trong thành phố..."
Mẹ tôi có vẻ không mong đợi câu trả lời, trực tiếp ngắt lời.
Tôi liếc tr/ộm Hình Dã đang ngồi bên cạnh, chỉ thấy anh mặt mày ảm đạm, khi tôi nhìn qua liền dán ánh mắt âm trầm vào tôi.
"Chu Ngư, không những liên lạc với Trần Tuyền Ngọc, còn đi xem mắt?"
Hình Dã hạ giọng thì thầm.
"Em có thể giải thích..."
Đột nhiên anh liếc nhìn lọ hoa hồng phía sau, cười gằn:
"Đi gặp trai lạ thì thôi, còn cầm cả hoa anh tặng đi tiếp khách?"
Hình Dã nổi gi/ận trông y hệt xã hội đen trên TV, tôi hơi sợ nhưng vẫn muốn nắm tay anh giải thích.
Ai ngờ mẹ tôi nhíu mày quát khẽ, kéo ánh mắt tôi về phía bà: "Người lớn nói chuyện không chú ý nghe! Bác gái vừa gọi điện hỏi..."
Trong lúc tôi và mẹ nói chuyện, Hình Dã đã rời khỏi bàn một lúc.
[11]
Hình Dã gi/ận rồi.
Tối sinh nhật đó anh chẳng hỏi gì, mấy ngày nay cũng viện cớ không ăn cùng tôi.
Tôi vô số lần muốn giải thích, anh đều không nghe không hồi âm.
Nhớ lại lời Hình Dã từng nói về việc từ bỏ, tôi đột nhiên sợ hãi, nghĩ tới việc bố mẹ anh thường xuyên vắng nhà.
Thế là một đêm nọ, tôi cầm chìa khóa dự phòng đột nhập vào nhà Hình Dã, lặng lẽ chui vào chăn anh.
Giường Hình Dã rộng, tôi chui vào chỉ tạo ra cục lồi nhỏ dưới chăn, chưa kịp dịch lại gần đã bị anh túm cổ áo kéo qua.
"Chu Ngư, chìa khóa dự phòng nhà anh cho em dùng kiểu này?"
Hình Dã chắc vừa chợp mắt, trên người áo ba lỗ đen bó sát, dưới ánh trăng mờ ảo toát lên vẻ gợi cảm khó tả.
"Ai bảo anh không trả lời tin nhắn cũng không nghe em giải thích." Tôi lầm bầm, càn quấy mà đầy kiên quyết.
Chìa khóa nhà tôi khó đúc, chỉ có ba chiếc. Tôi nghịch ngợm làm mất chìa của mình.
Hình Dã đưa chìa khóa nhà anh cho tôi phòng khi bố mẹ đi vắng, sợ tôi không có nhà về.
"Nhưng em không được đêm hôm chui vào chăn đàn ông, biết nguy hiểm thế nào không?"
Anh nhíu mày.
"Chỉ chui vào chăn anh cũng không được sao?" Tôi e dè ngước nhìn.
Hình Dã khựng lại, buông cổ áo rồi dùng chăn quấn ch/ặt tôi vào lòng, giơ tay định véo má.
"Đừng gi/ận nữa nhé?" Tôi vô thức áp má vào lòng bàn tay ấm áp của anh, khẽ cọ cọ. "Hôm đó em không định đi, nhưng hắn nói là anh trai Doãn Tuệ nên em mới tới."
Ánh mắt Hình Dã sắc lại, đương nhiên anh biết Doãn Tuệ là ai, giọng trầm xuống: "Hắn có làm khó em không?"
"Không có."
Nhắc tới Trần Tuyền Ngọc mặt Hình Dã đã biến sắc, tôi tưởng không khí đã dịu đi nào ngờ ánh mắt anh lại khiến tôi hoang mang, giọng nói nhỏ dần. Để minh oan, tôi đưa điện thoại cho anh xem.
Xem xong, vẻ mặt Hình Dã dịu xuống nhưng giọng vẫn cứng nhắc: "Em không cần giải thích với anh."
"Sao không giải thích được! Anh đã là bạn trai em rồi mà!" Thấy anh vẫn không mềm lòng, tôi sốt ruột buột miệng. Nói xong mới nhận ra thất thố.
Nào ngờ Hình Dã bắt bẻ: "Anh thành bạn trai em từ khi nào?"
"Em không quan tâm! Em nói là là vậy!" Đã lỡ rơi vào thế khó, tôi nhắm tịt mắt cãi bướng.
Nhìn gương mặt đỏ ửng của tôi, Hình Dã bất ngờ bật cười. Anh cúi đầu ch/ôn mặt vào cổ tôi, cười đến run người.
"Không bảo anh hung hăng sao?"
Cười đã đời, anh lại hỏi.
"Chẳng phải anh nói rồi, dù sao cãi nhau em cũng chưa thua bao giờ."
Trước đây tôi không nghĩ tới chuyện bên anh vì sợ Hình Dã quá ngỗ ngược.
Nhưng thực ra anh luôn âm thầm nhún nhường, nhường nhịn tôi.
Anh có sự dịu dàng riêng, luôn dùng cách của mình để dỗ dành tôi.
"Ai bảo em mỗi lần cãi nhau đều ăn vạ."
Hình Dã véo má tôi, câu sau thì thầm:
"Ăn vạ mà cũng đáng yêu thế."
Nhìn nụ cười quen thuộc của Hình Dã, tôi thở phào.
"Giờ anh hết gi/ận rồi chứ?"
"Gi/ận gì cơ?" Hình Dã giả ngây.
Tôi tức gi/ận đ/ấm anh: "Anh còn hỏi! Mấy ngày nay anh lạnh nhạt thế!"
"Dạo này bận thật," Hình Dã cọ cọ vào cổ tôi, "với muốn xem ai đó có thực sự để ý đến anh không."
Thấy mọi chuyện đã rõ, tôi như trút được gánh nặng, rồi giữ tay anh, mặt đỏ bừng nói ra điều canh cánh bấy lâu:
"Em... em có thể hôn anh được không?"
Hình Dã có vẻ bất ngờ, hiếm hoi đơ người rồi mới nhắm mắt: "Được."
Tôi hôn nhẹ lên nốt ruồi đuôi mắt anh.
"Hết rồi?" Hình Dã mở mắt, mặt xị xuống: "Chu Tiểu Ngư, trao quyền chủ động rồi mà em chỉ hôn chỗ này?"
"Để anh dạy?"
"..."
Thôi xong, đêm nay chắc không ngủ được rồi.
[12]
Sau khi tôi và Hình Dã đến với nhau, tài khoản Weibo "Hình Dã và Chu Ngư hôm nay thành đôi chưa" đột nhiên xóa sạch mọi bài đăng, tự hủy.
Một thời gian, mọi người còn bàn tán trên tường confession, dần dần cũng khơi dậy trí tò mò trong tôi.
Đang định hỏi Hình Dã có manh mối gì không, nào ngờ anh gửi trước một bản chụp.
Tài khoản là "Hình Dã và Chu Ngư hôm nay thành đôi chưa".
Nội dung viết:
"Ngày thứ 1022 Hình Dã thầm thương Chu Ngư, hôm nay họ đã thành đôi".