Mặc dù đ/au lòng, nhưng vẫn nhận. Mối qu/an h/ệ gần gũi hơn, chủ trò cũng càng nhiều.

Tối hôm ngồi xổm trên cánh đợi Thiển đến hẹn lửa trại, liên tục mấy hỏi ấy: “Vân tại sao Thiển vậy?”

Tôi đơn thuần tò mò. cũng đoán được sẽ nói gì. xinh đẹp, dịu dàng, tốt bụng… chắc cũng những điều thôi.

Vân nhìn vào đống lửa trại trước sưởi ấm: “Có lẽ Anh nghiêng đầu suy nghĩ nghiêm túc: “Cô c/ứu tôi.”

Thôi ch*t, lòng lạnh toát. Quả nhiên, họ diễn kịch bản chính của nữ chính tiểu thuyết tình.

Sau càng nỗ lực hỗ trợ Thiển Mộng, tưởng fan của cặp đôi họ.

Nhưng ngờ, đường kẻ phá chính cha của Tổng.

Ôn Thiển Không ý, ông đưa ra yêu cầu với Ông ông hy vọng nhau.

Tôi đứng sững tại chỗ. muốn từ chối, lòng, nhưng đem ơn hỗ trợ mấy của ông với ra. im lặng.

Rồi gh/ét đến tận ra. Trong tốt nghiệp học, lúc s/ay chuẩn tỏ tình lần thứ n với Thiển Mộng.

Tất cả học đều cổ vũ tại bàn tiệc, hò hét chúc họ quý tử. nghĩ lại, lẽ sự được thông minh, muốn thúc đẩy họ nhau, mà với về đoạn kịch sến súa gạo thành cơm phim truyền hình.

Khi buổi đến nửa sau, mọi đều say khướt. nghĩ lần định thành công, thế khi hoàn thành nhiệm vụ, trốn vào góc uống giải sầu.

Tôi tiếng bàn của các học đ/á/nh thức. Mở mắt ra phát hiện mình nằm trên giường, thì quay lưng áo sơ mi.

Theo bản năng, co rúm vào chăn, cái đầu. Về ký ức hôm ánh mắt mọi nhìn Thiển đứng ngoài các học, lạnh lùng đứng nhìn.

Ngày hôm sau, ra lệnh, ép nếu sẽ thể tiếp quản thị cách suôn sẻ.

Tôi nói gì nữa, cũng dùng th/ủ gì với Thiển Mộng. Thiển tuần nước ngoài học thạc sĩ.

Việc đ/ập g/ãy đôi ương nhanh chóng lan truyền, nhiều lưng đều bai, nói sự kẻ phúc. chế nói lúc trước giúp đuổi theo Thiển diễn kịch.

Vân cũng từng phản kháng, nhưng dù phản kháng thế vừa tốt nghiệp căn bản thể đối đầu với cha mình, cũng thể đối đầu với cả thị.

Cuối nhượng bộ, lúc đầu thậm chí nghếch nghĩ mình thể cảm ấy. Nhưng đến khi s/ay đ/è dưới vòi sen nhà vệ hôn Thiển Mộng, gh/ét cũng trả th/ù tôi.

5

Ngày Thiển về kỷ niệm hôn của Ôn. Các nghe nhầm đâu, kỷ niệm hôn, hôn.

Vân tuy hôn với chưa bao giờ đến hôn với lần nhở trên bàn ăn, đều gạt bằng câu.

Hai này, sống như những cặp vợ chồng bình thường, nhưng rốt vợ chồng. nấu cơm cho ấy, đợi tan làm, xem phim, sửa phương án.

Anh từ chỗ bài lúc đầu, đến cho cạnh. Chúng cũng hôn nhau, nhưng rõ, điều diện nhận thay đổi cách trừng ph/ạt trả th/ù tôi.

rõ, ấy, điểm yếu của chính ấy. Nhưng thể phủ nhận, này, cũng nhiều khoảnh khắc ấm áp.

Tôi nhật ngoái, chuẩn bánh nhật cho tay làm. Ngày hôm cũng bất ngờ dịu dàng với tôi.

Tôi lúc phòng, bôi kem lên ấy, đùa giỡn trên ghế “Khương Thời, nhật vui vẻ.” Khoảnh khắc mắt mình tôi.

Ngày Thiển về thành Hoài mưa lớn. Từ chiều tối bắt đầu sấm chớp, ty mang ô, thế thay đồ ty đưa cho ấy.

Dưới tòa nhà ty ấy, màn Thiển ôm ấy, cầm đen. biểu cảm của nhưng biết, định vui.

Còn vai phụ thãi thế của thôi, giống như tay vậy. Thiển về, nào sẽ lẽ rút thế của ấy.

Nhưng ngờ, Thiển chủ hẹn Địa điểm chính nhà Pháp mà nhất.

vẫn như trang phục phong cách nghệ xuất hiện, cô vẫy tay với mỉm cười phục vụ đến món.

“Vân bít tết và vang đỏ trước thường đến đây.” Khi nói câu này, ánh mắt cô đặc dịu dàng, như chìm hồi ức.

“Khương Thời.” Cô tôi: đầu, lòng muốn giúp nhau không.”

Tôi nhìn cô ấy, hỏi: “Vậy, muốn nói gì?”

Lương Thiển bắt chéo chân, lắc lắc ly vang đỏ tay cách thanh “Hai chăm sóc tốt, trước lỡ cha ép tạm đi, nhưng Khương Thời đấy, rốt sẽ nhau.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm