Tuyết và Trăng

Chương 3

07/06/2025 20:03

Mạnh Uyển Uyển sau khi theo chồng xuất ngoại. Vì số lý do, cuộc nhân mấy hạnh phúc quá trình ly hôn. Cô mắc chứng cảm nặng, sau khi hai lần t/ự t*, chỉ bên mới thể được.

"Hiện tâm bất ổn, chỉ tạm bên. Chiều đến đón ngay."

"Tô nghĩ tung. chỉ sợ hiểu lầm nên mới giấu thôi. Em cứ ngoan ngoãn nhé."

Giọng dịu như thuở nào - sủng chìm đắm. Như thể... vẫn yêu tôi.

"Vâng, sẽ đợi."

Chỉ cần yêu, vẫn lễ này nói lên sự thật: Tống yêu nữa.

Nếu yêu, sao thể vì nữ khác mà rơi tôi? Tôi chợt nhớ đến cha rơi con tôi, muốn buông xuôi tôi. Lần này, sắp bị rơi nữa sao?

Nếu bị rơi, nên sao đây?

6

Sau cú ngã, bụng cảm giác khó tả. Tần Dật đình lo lắng quanh, liên tục hỏi thăm ủi.

"Cái thằng đúng nhiệm! Đã lớn mà cư xử như con!"

Nhưng chỉ thể gượng cười nói sao. Họ gì sai, thể cứ. Đối tượng đáng Tống Mạnh Uyển Uyển. đâu đây.

Vậy nên ổn.

Hôn lễ bắt khí hân hoan, thúc bằng sự hỗn lo/ạn khó hiểu. Tôi hỏi sao đi đến bước này? Tống rõ ràng yêu Vì Mạnh Uyển Uyển sao? Cô ta... quan trọng đến thế ư?

Tôi muốn gặp cô ta, muốn cô ta m/a lực gì mà cư/ớp đi yêu dành cho tôi?

7

Tần Dật Tần đến bệ/nh viện băng bó cổ chân nhà. Tần muốn nhưng từ chối. Cô giúp quá rồi.

Cuối cùng Tần Dật lên tiếng: "Để Tô yên tĩnh mình đi". nói thêm: đình em. cứ gì cũng thể tìm anh, ngại phiền".

Tôi họ: "Em rồi. phải phiền mọi sao?"

Tần véo má "Nói bậy. Em bao giờ gánh nặng".

Khi đi đứng lặng phòng. Tôi đi vòng quanh nhà mà hiểu mình gì. Nhìn trên sàn, sờ lên mặt mới mình khóc. Lồng ng/ực như bị đầy bông gòn - thể thở nhưng nghẹn ứ.

Tại sao? bảo ngoan ngoãn đợi, vậy lẽ chưa đủ ngoan? Sao rơi lần nữa?

Tôi nhủ xong sẽ thôi.

Trong mơ, lần gặp Hoài, lần nụ đầu. Chúng giống nhau: cha mất, tái hôn. Chúng trao nhau hơi ấm, hứa đình nhau.

Anh nắm nói: "Cô muốn yêu cách nghiêm túc không? Một yêu hướng tới nhân".

Ba đính hôn, chuẩn bị cưới. Tất đều lợi. con vốn lòng đổi dạ.

8

Tỉnh dậy, phát đèn phòng khách bật. Trên phủ áo khoác nam. Tôi tưởng về, vội ngồi dậy: "A Hoài..."

Quay lại, đàn ông c/ắt tóc cua, đeo khuyên tai ngồi đối diện. Hắn cười: chào".

Những tin tức tr/ộm cư/ớp, gi*t lên. Tim đ/ập lo/ạn nhịp. Tôi tính toán đường thoát thân.

Tôi gượng hỏi: "Anh ai?"

Hắn đầu: quen nhé, Mục Thần. Chồng Mạnh Uyển Uyển".

Tôi đầu: "Tôi quen cô ấy".

Hắn túi áo. Tôi chớp chạy nhưng quên mất chân đ/au. Ngã sóng soài. Tóc bị gi/ật ngược. Mục Thần áp d/ao vào "Đừng hét, ồn ào. Chúng ta chơi chơi nhé? Thắng tha".

Hắn vào túi lôi ra đủ loại d/ao kéo. Xong xuôi, hắn rút từ túi ra chìa khóa - chìa khóa nhà tôi, cho Tống Hoài.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
2 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
7 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
11 Trường Nam Sinh Chương 11.2
12 Phúc Xà Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm