Giày thêu trong làng

Chương 1

31/08/2025 13:07

Hồi nhỏ, dì tôi và bà nội tôi thường xuyên b/ắt n/ạt mợ tôi. Họ l/ột sạch quần áo của mợ, trói mợ lên ghế dài như trói lợn. Dì tôi x/ấu xí, quanh năm làm việc trên núi nên da đen sạm. Dì gh/en tị vì mợ tôi xinh đẹp, dì dùng móng tay cào đến chảy m/áu trên làn da trắng mịn của mợ mới hả dạ. Dì tôi nghiến răng: 'Mẹ ơi, rạ/ch mặt con đi! Nhìn bộ mặt đĩ thõa này, sắp hút cạn x/á/c anh trai con rồi!'

01

Bà nội trừng mắt: 'Xuân Lan, đêm qua tao nghe thấy động tĩnh trong phòng mày. Khai ra! Ai đã vào phòng mày?'

Mợ tôi đỏ hoe mắt: 'Dạ... không có ai ạ.'

Mợ tôi là người làng khác, nhà xa tít tắp, từ ngày về đây chưa về thăm được lần nào. Thấy mợ im lặng, mặt bà nội đằng đen: 'Xuân Lan, mày nên thành thật đi! Mày ngoại tình đúng không? Thằng gian phu là ai? Nói!' Mợ tôi lắc đầu như chong chóng: 'Thật không có ai... Đêm qua không ai vào phòng con...'

Bà nội lạnh giọng: 'Đồ con họ! Không cho mày nếm đò/n đ/au thì không chịu khai thật!' Vừa dứt lời, bà liếc mắt ra hiệu. Dì tôi cao lớn lực lưỡng, cầm cây kim thêu đ/âm túi bụi vào lưng mợ, vừa đ/âm vừa ch/ửi: 'Đồ đàn bà dơ bẩn! Đâm ch*t mày đi!' Mợ tôi giãy dụa kêu thét, nhưng bị dì tôi dễ dàng kh/ống ch/ế. Những vết kim đ/âm ứa m/áu tươm. Mợ nức nở: 'Con không có phụ bạc Trụ... Thật mà...'

Chú tôi làm xa, mỗi tháng về nhà được hai ba ngày. Bà nội quát dì: 'Mời bà Ba đến xem cho!' Ít lâu sau, dì tôi dẫn bà Ba - bà đỡ đẻ trong làng, người có khả năng 'kiểm tra tri/nh ti/ết' - vào nhà. Bà nội nhanh nhảu: 'Nhờ bà xem giúp cháu dâu này.'

Bà Ba lặng lẽ đi vòng ra sau lưng mợ tôi, khom người xem xét. Một hồi sau, bà lạnh lùng tuyên bố: 'Đêm qua có giao hợp.'

Dì tôi cười khoái trá: 'Mẹ ơi! Đúng là con đĩ! Theo luật làng, phải đem nó đi đầm cho ch*t!' Mợ tôi gào thét đi/ên cuồ/ng: 'Không... không có... bà nói dối...' Dì tôi t/át mợ một cái đ/á/nh 'bốp', rồi lấy roj trâu quất tới tấp. Da thịt mợ tôi tươm m/áu. Dì hầm hầm: 'Mẹ, nên đem con đĩ này ra đầu làng cho thiên hạ thấy mặt!'

02

Bà nội gật đầu. Đám đông phụ nữ làng trên xóm dưới ùa tới. Giữa thanh thiên bạch nhật, bà nội gầm gừ: 'Khai ra! Thằng gian phu là ai?' Mợ tôi thều thào: 'Con oan...' Bà Trần trong xóm đột nhiên hét lên: 'Hôm trước tôi thấy nó nói chuyện với Đại Sơn sau núi, cười đùa thân mật lắm! Chắc thằng què đó là gian phu!' Đại Sơn - gã đàn ông què chân gần bốn mươi, nghèo rớt mồng tơi. Mợ tôi rú lên: 'Vô tội!' Bà Trần khịt mũi: 'Dùng cực hình đi! Đánh cho nó chừa cái thói trăng hoa!' Dì tôi hăng m/áu lấy cây sắt nung đỏ dí vào mặt mợ. Mùi khét lẹt bốc lên. Mợ tôi ngất đi, bị dội nước lạnh cho tỉnh. Lặp lại nhiều lần, khuôn mặt mợ nát nhừ, chỉ còn thoi thóp thở.

Trời nhập nhoạng tối, mợ bị tống vào kho thóc. Dì tôi khoá ch/ặt cửa rồi hỏi bà nội: 'Gi*t con đĩ này, anh trai có phản ứng không?' Bà nội thản nhiên: 'M/ua vợ mới cho nó.' Dì tôi cười hì hì: 'Còn con? Bao giờ đến lượt con lấy chồng?' Bà nội liếc nhìn đứa con gái thô kệch: 'Chờ thêm ít nữa.' Dì tôi nhăn nhó: 'Bạn con bằng tuổi đứa nào cũng có con 7 tuổi rồi!'

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm