Lý Triển Nhan thu lợi bất hợp pháp hơn 400 ngàn tệ. Khi gặp lại Lưu Đạo, hắn nói trên người tôi không còn thấy bất cứ thứ gì không sạch sẽ nữa. Có lẻ tấm ảnh đã được cảnh sát dọn dẹp sạch sẽ rồi, cái x/á/c ch*t kia cũng không muốn đến gây rắc rối cho tôi nữa.

Sau này, vụ án của Lý Triển Nhan chưa kịp xét xử xong thì cô ta đã ch*t. Tôi nghe nói tình trạng khi ch*t của cô ta rất thảm, giống như một x/á/c khô, da bọc xươ/ng. Nghe Lưu Đạo nói, khi x/á/c ch*t nữ kia ch*t, tuổi tác cũng tương đương với Lý Triển Nhan. Làm vật tế tùng, cô ta không có lựa chọn. Ngàn năm oán khí, đều trút lên người Lý Triển Nhan.

Điều khiến hắn kỳ lạ là sau khi xóa ảnh đi, x/á/c ch*t nữ kia không hề oán h/ận tôi chút nào, thậm chí còn chưa kịp để hắn phát huy tác dụng, trên người tôi đã hoàn toàn sạch sẽ. Hắn đưa ra một giả thuyết táo bạo: có lẽ ngay từ đầu x/á/c ch*t nữ kia đã không muốn làm hại tôi, chỉ là bị bức ảnh trói buộc, cô ta nhìn thấy tôi và muốn lại gần.

Lần sau tôi nghe tin tức về x/á/c ch*t nữ, là trên bản tin. X/á/c ch*t nữ ngàn năm trong viện bảo tàng bất ngờ hồi sinh, da dẻ căng mịn, chuyên gia tuyên bố đây là trường hợp chưa từng có trong lịch sử, không thể giải thích. Mẹ tôi đến trường thăm, tranh thủ hùa theo đám đông đòi vào bảo tàng xem. Lưu Đạo nghe thế cũng đòi đi theo.

Vì tin tức này, bảo tàng đột nhiên nổi như cồn, đặc biệt là khu vực trưng bày x/á/c ch*t nữ, xếp hàng dài đến tận một tiếng đồng hồ. Khi nhìn thấy khuôn mặt cô ta, tôi đứng ch/ôn chân tại chỗ. Làn da từng khô héo giờ đây dường như đã lấy lại độ đàn hồi, toàn thân cũng trở nên đầy đặn hơn. Nhưng điều kỳ lạ nhất không phải ở đó, mà là trên khuôn mặt đầy đặn lên của x/á/c ch*t nữ, tôi lại thấy bóng dáng của Lý Triển Nhan.

Bên cạnh cô ta vẫn treo tấm biển cảnh báo cấm chụp ảnh, cũng có nhân viên quản lý chuyên trách nhắc nhở mọi người không chụp lén. Thế nhưng trong đám đông, tôi vẫn thấy không ít người rút điện thoại lén chụp, thậm chí có kẻ quên tắt đèn flash, ánh sáng lóe lên trên thân x/á/c ch*t.

Tôi hỏi Lưu Đạo: "Những người này đều chụp lén, liệu họ cũng sẽ gặp vận rủi?"

Khóe miệng hắn nhếch lên: "Không thì cậu nghĩ vì sao x/á/c ch*t nữ ngàn năm này sau khi được khai quật lại không hề th/ối r/ữa?"

Lời hắn khiến tôi dựng cả tóc gáy. Trong khoảnh khắc ấy, tôi bỗng tò mò không biết bức ảnh chung giữa tôi và x/á/c ch*t mà Lý Triển Nhan chụp lén trông ra sao. Và liệu có điềm gở nào mà tôi không biết đang chờ đợi tôi.

Ngoại truyện

Cảnh sát tìm thấy trong điện thoại của Lý Triển Nhan rất nhiều ảnh chụp lén, trong đó có hai tấm đặc biệt. Đó là ảnh ghép có sử dụng hiệu ứng đặc biệt cùng x/á/c ch*t nữ trong bảo tàng. Một người là Lý Triển Nhan, người kia là nạn nhân trong vụ chụp lén này.

Một nữ cảnh sát phụ trách vụ án không nhịn được buông lời: "Thật là không may mắn chút nào, chụp mấy thứ này làm gì vậy?"

Một cảnh sát già nhìn kỹ tấm ảnh: "Quen thói chụp lén rồi, chẳng còn chút tôn kính nào. Nhưng cô gái này mới oan uổng làm sao, vô cớ bị chụp thành thế này. Cô xem, cô ta đang làm gì thế nhỉ?"

Nữ cảnh sát cầm tấm ảnh xem kỹ: "Trông như... đang lau tủ kính trưng bày x/á/c ch*t."

- Hết -

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm