Tiên Sò

Chương 7

27/12/2025 18:43

Trưởng thôn gầm lên: “Đàn bà bị chạch vàng cưỡ/ng hi*p, trong bụng chỉ có một viên ngọc trai, đó mới là Ngọc Phúc. Còn con gái mày toàn ngọc trai lẻ tẻ không đáng giá!”

Mẹ tôi nghe xong liền nổi trận lôi đình, đ/á túi bụi vào th* th/ể chị gái: “Đồ ch*t ti/ệt! Mày dám lừa tao!”

“Đáng lẽ tao không nên đ/âm mày một nhát cho ch*t nhanh, mà phải xẻo thịt mày từng miếng!”

22.

Đúng vậy.

Chị gái tôi đã lừa bà ấy.

Người thực sự bị chạch vàng cưỡ/ng hi*p là tôi.

Hồi đó, tôi và chị gái đang bắt chạch dưới hồ thì bị chúng tấn công.

Người tôi đầy m/áu, đ/au đớn tưởng ch*t đi sống lại.

Tôi muốn nói với mẹ.

Nhưng chị gái nắm tay tôi thì thầm: “Em không thấy sao? Những người con gái đầu tiên bị chạch vàng cưỡ/ng hi*p, đêm Giao thừa nào cũng ch*t thảm hết.”

Lời chị gái khiến tôi kh/iếp s/ợ.

Nhưng tôi không thể che giấu vết m/áu trên người.

Đúng lúc bối rối, chị gái vén váy lên, để lộ đôi chân đẫm m/áu.

Chị nói chị cũng bị chạch vàng cưỡ/ng hi*p.

Thế là chị đương nhiên thay tôi làm Bạng Nữ.

Nhưng thực ra, tôi biết chị không hề bị hại.

Bởi tôi tận mắt thấy chị lấy m/áu tôi bôi lên người.

Tôi còn biết, chị thay thế tôi không phải vì tốt cho tôi.

Mà vì chị tham ăn bột ngọc trai trộn mỡ heo b/éo ngậy.

Chị tưởng chỉ cần ăn một thời gian rồi rút lui kịp, trốn vào hốc cây là xong.

Nhưng người tính không bằng trời tính.

Cuối cùng chị vẫn phải ch*t.

23.

Chị gái ch*t rồi, Bạng Nữ năm sau đương nhiên là mẹ tôi.

Nhưng bà không muốn làm Bạng Nữ.

Bà h/oảng s/ợ đến mức lấy sống d/ao đ/ập vào bụng mình.

Trưởng thôn sai người trói mẹ tôi lại, không cho bà t/ự s*t.

Rồi mẹ tôi bị ném lên giường đầy chạch vàng.

“Cút đi! Đừng đến gần tao!”

Mẹ tôi gào thét đi/ên lo/ạn, lũ chạch khó lòng tiếp cận.

Thấy bà thảm thương, tôi không nhịn được đề nghị: “Thưa trưởng thôn, mẹ cháu ít làm việc nặng. Chi bằng bỏ bà ấy vào vại nuôi chạch, ngày ngày tiếp xúc sẽ quen.”

Cuối cùng, mẹ tôi bị ném vào chiếc vại nước xanh lè hôi thối.

Bà như kẻ t/âm th/ần phân liệt.

Khi thì gào thét thảm thiết, khi thì m/ắng tôi vô tâm, không biết xin Tiểu Chi - Bạng Nữ tha tội.

“Mẹ quên rồi sao? Mẹ từng nói làm Bạng Nữ là vinh dự và phúc lành.”

Tôi chăm chú nhìn bà: “Giờ mẹ được hưởng phúc khí tột đỉnh, đáng lẽ phải vui mừng chứ?”

Mẹ tôi phun nước bọt vào mặt tôi: “Hoàng Quang, mày cố tình hại tao ch*t phải không? Đồ đ/ộc á/c!”

Tôi mỉm cười: “Đúng vậy, con muốn mẹ ch*t.”

Như cách mẹ vội vàng tiến cử con làm Bạng Nữ để tự c/ứu mình.

Mẹ yêu ơi, con chỉ đang dùng gậy ông đ/ập lưng ông thôi.

24.

Rời đi, tôi tốt bụng lấy nắp gỗ đậy vại lại.

Mẹ tôi vốn không thích làm việc, chỉ thích ngâm mình thư giãn.

Giờ bà có thể ngâm mình cả ngày rồi.

Tôi đối xử với bà thật tốt.

Quả là đứa con hiếu thảo.

Sau khi ổn định cho mẹ, tôi đến chỗ th* th/ể chị gái.

Dân làng ném chị xuống hồ.

Th* th/ể nổi lềnh bềnh.

Khi vớt lên, tôi phát hiện bụng chị đầy chạch vàng.

Tôi cẩn thận gỡ hết chạch, khâu bụng chị lại bằng kim chỉ.

Tôi đã nói, trước đây chị em tôi rất thân.

Từ khi làm Bạng Nữ, chị trở nên x/ấu xa.

Nhưng không sao, chị ch*t rồi, im miệng rồi, không thể ch/ửi m/ắng tôi nữa.

Khâu xong, tôi đổ bột ngọc trai mỡ heo vào miệng chị tím tái.

Không lâu sau, chị mở mắt.

Tôi cười.

Tôi biết mà, chị nhất định sẽ sống lại.

Như Tiểu Chi vậy.

25.

Đêm Tiểu Chi ch*t, tôi thấy đồ tể ném cô ấy xuống hồ.

Cô ấy là bạn thân nhất của tôi, tôi không nỡ để cô ấy chìm nghỉm dưới hồ.

Thế là tôi trộn mỡ heo quý nhất nhà đổ vào miệng cô.

Ước mơ lớn nhất của Tiểu Chi là được ăn mỡ heo.

Tôi cầu mong thỏa nguyện ước sẽ hồi sinh cô.

Có lẽ trời cao nghe thấu.

Tiểu Chi thực sự sống lại.

Chỉ có điều cô không nói được.

Tay chân vẫn lạnh ngắt.

Cô như x/á/c ch*t không h/ồn.

Nhưng da thịt không hề th/ối r/ữa.

Tôi luôn có cảm giác cô vẫn ở bên tôi.

Từ đó, ngày nào tôi cũng tr/ộm mỡ heo cho Tiểu Chi ăn.

Dần dà, Tiểu Chi vô h/ồn dường như có chút ý thức.

Hôm bị trưởng thôn trói, suýt thành Bạng Nữ, Tiểu Chi nghe thấy tiếng kêu của tôi nên tìm đến...

Tôi nghĩ trời xanh thực sự ban thưởng cho người lương thiện.

26.

Sau hơn tháng cho chị gái ăn bột ngọc trai mỡ heo, chị đã cử động được như Tiểu Chi.

Tôi định báo tin vui cho mẹ.

Khi ngồi trong vại, mẹ thường hối h/ận vì đã đ/âm ch*t chị.

Bà còn nói giá chị không ch*t, có lẽ đã thay bà làm Bạng Nữ.

“Mẹ lại nhớ chị rồi phải không?”

Tôi chợt nghiêng đầu.

Sau lưng tôi, khuôn mặt tái mét của chị gái lộ ra.

Mẹ tôi sợ hãi đến mức hai mắt như lòi ra khỏi hốc, vừa kinh hãi vừa mừng rỡ lắp bắp: “Bạng Nữ... Bạng Nữ sống lại rồi!”

Tôi cười tươi: “Đây là Bạng Nữ thứ hai con hồi sinh đấy.”

“Không! Không đúng!”

Mẹ tôi đột nhiên hét lên: “Chị mày không bị chạch cưỡ/ng hi*p, nó đâu phải Bạng Nữ! Sao có thể sống lại?!”

“Mẹ thông minh lắm.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thiếu gia giả thức tỉnh rồi

Chương 47
Kiếp trước, tôi vô tình biết được mình chỉ là thiếu gia giả bị ôm nhầm, còn thiếu gia thật sự là Lục Thanh - bạn cùng bàn từng bị tôi bắt nạt suốt bao năm. Tôi nhìn thấy cậu ta chẳng cần tốn chút sức lực nào cũng có thể giành được sự chú ý của người mà tôi hằng ngưỡng mộ. Tôi cũng nhìn thấy cậu ta bị tôi đá ngã, chỉ có thể liếm giày tôi, hèn mọn như một con chó. Thế nhưng khi thân phận đảo ngược, tôi lại trở thành kẻ thua cuộc thảm hại, nằm co quắp trên giường bệnh lạnh lẽo. Số tiền trên người chỉ đủ chi trả cho đêm cuối cùng. Nhận được tin Lục Thanh đính hôn với người mà tôi sùng bái nhất, ngay khoảnh khắc trút hơi thở cuối cùng…. Tôi đã thề. Nếu còn có cơ hội làm lại, tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ dây dưa với cặp đôi khốn kiếp đó nữa.
614
3 Miên Miên Chương 12
4 Không chỉ là anh Chương 17
8 Cấm Kỵ Dân Gian Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm