Noãn Nữ

Chương 3

20/06/2025 18:42

Tôi bỗng nhận ra chị gái đã biến mất!

"Chị ơi?!"

Tôi vội vàng đảo mắt khắp căn hầm tối om. Trong này chỉ có một chiếc giường, bóng đèn mờ và dãy bàn dài chất đầy thức ăn. Không một bóng người.

"Con nhỏ này bỏ trốn rồi!" Mẹ tôi gi/ật chăn giường lên, gương mặt biến dạng vì gi/ận dữ: "Đồ vô ơn! Tao nuôi nấng đầy đủ mà mày dám chạy trốn!"

Đầu óc tôi choáng váng. Cửa hầm luôn bị khóa khi chúng tôi ra ngoài. Vậy chị ấy thoát bằng cách nào? Mắt tôi dán vào lỗ hổng đen ngòm dưới gầm giường. Thì ra chị đã âm thầm đào đường hầm từ lâu! Chị tưởng có thể ăn thả phanh rồi trốn thoát, nào ngờ đã sa vào cạm bẫy tử thần ngay từ miếng thịt đầu tiên.

"Tại mày lắm mồm!" Mẹ tôi đ/á tôi ngã dúi dụi, giọng the thé: "Nếu không tìm được chị mày, mày sẽ thế làm nữ đẻ trứng!"

Tôi run bần bật. Hình ảnh người phụ nữ b/éo ú nằm liệt giường, suốt ngày nhét thức ăn và đẻ lủm nhủm những cái trứng lổn nhổn hiện lên. Không! Tôi không muốn trở thành thứ x/á/c thịt biết đi đó!

Cả làng xôn xao vì vụ bỏ trốn. Trưởng làng t/át mẹ tôi bôm bốp: "Sáu tháng không có đứa trẻ mới, mày định diệt tộc à?" Mẹ tôi lập bập chỉ sang tôi: "Còn con bé này, mông nó to lắm, đẻ được mà!"

Bàn tay nhăn nheo của lão trưởng làng sờ soạng khắp bụng dưới tôi. Tôi giãy giụa, ú ớ chỉ về phía gốc cây cổ thụ - nơi chị gái từng chơi trốn tìm thuở nhỏ. Những viên đ/á nhuốm m/áu rơi từ hốc cây tố cáo vị trí ẩn nấp.

"Kéo nó xuống!" Trưởng làng gầm gừ. Chị tôi gào thét như heo bị c/ắt tiết khi bị lôi khỏi hốc cây: "Thả em ra! Em không muốn thành cái máy đẻ nữa!" Những móng tay đen kịt cào xước cả vỏ cây, để lại vệt m/áu loang dài như vệt nước mắt.

Họ nh/ốt chị vào hầm tối, lấp kín đường hầm bằng bê tông. Nhưng chị nhất quyết tuyệt thực, ném vãi khắp nơi những món sơn hào hải vị. Mùi thịt chín th/ối r/ữa hòa với mùi phân từ góc phòng. Mẹ tôi đi/ên tiết t/át tôi đến thâm mặt: "Tại mày cả!"

Bảy ngày trôi qua. Chị tôi hốc hác như x/á/c ve, nhưng vẫn thoi thóp thở. Lạ thay, người nhịn đói lâu thế đã ch*t từ lâu. Tôi chợt hiểu - chị đã lén ăn khi không ai để ý. Trong đêm khuya thanh vắng, tiếng nhai chóp chép vẫn vọng ra từ góc hầm, xen lẫn tiếng nức nở nghẹn ngào.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vật tế thần và phản diện phá sản có kết thúc hạnh phúc.

Chương 17
Tôi xuyên thành người chồng phá gia chi tử của nhân vật phản diện Bùi Vọng - kẻ đang sa cơ lỡ vận. Lúc này nguyên chủ đang định lén bán hết đồ đạc giá trị trong nhà, cuỗm tiền bỏ trốn sau khi Bùi Vọng phá sản. Nhớ lại kết cục thảm khốc trong nguyên tác khi nguyên chủ bị Bùi Vọng trở lại trả thù tàn nhẫn. Tôi lập tức dừng tay, quyết định bám chặt đùi hắn, an phận làm người đàn ông đứng sau thành công của hắn. Chỉ là tiết kiệm tiền thôi mà? Tôi quá giỏi việc này rồi. Chuyển nhà thuê tầng cao không thang máy, vừa tập thể dục vừa tiết kiệm một công đôi việc; Bùi Vọng đi làm, tôi đổi số điện thoại mua thẻ tháng xe đạp công cộng cho hắn; Bùi Vọng muốn đặt đồ ăn, tôi lập tức mở ứng dụng... Sau này, khi Bùi Vọng lại công thành danh toại. Tôi định nhận tiền chia tay rồi đi. Ai ngờ lại bị người đàn ông mắt đỏ ngầu ghì chặt trong lòng, nghiến răng hỏi: "Giờ anh đã có tiền rồi. Vẫn không đủ tư cách ở bên em sao?"
989
5 NGƯỜI TRONG TÂM KHẢM Chương 8 HẾT
7 Mầm Ác Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm