Hình bộ xương

Chương 1

30/12/2025 09:07

Cầu g/ãy rồi. Chị gái tôi mất tích năm năm bỗng được đào ra từ trụ cầu. Th* th/ể chị vẫn tươi nguyên, má hồng môi thắm, đẹp như thuở sinh thời. Tối hôm ấy, đám trai tân trong làng xếp hàng dài trước cổng nhà tôi. Bố ngồi đếm tiền mặt, mặt đỏ bừng vì hưng phấn, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Vật tận kỳ dụng, vật tận kỳ dụng". Trưởng thôn đứng cạnh đó, ánh mắt lạnh lùng đảo qua tôi với nụ cười nửa miệng.

1

Khi người ta tìm thấy chị, bố đang đ/á/nh mạt chược ở nhà trưởng thôn. Tôi chạy cuống cuồ/ng đến nỗi vấp ngã lăn quay: "Bố ơi! Người ta tìm thấy chị rồi!". Bố vừa giơ bài định đ/á/nh, bị tôi hét một tiếng khiến quân bài rơi "cạch" xuống đất. Ông ch/ửi thề, giơ chân đ/á mạnh vào ng/ực tôi. "Mày khóc như cha ch*t à? Chị mày ch*t từ tám trăm năm trước rồi, tìm thấy cái c/on m/ẹ gì?!". Ch*t ư? Năm xưa rõ ràng báo chị mất tích mà. Sao bố biết chị ch*t? "Bố ơi, người ta thật sự đào được chị từ trụ cầu làng mình rồi!". Bụng tôi đ/au quặn, nằm bẹp dưới đất thều thào. Mặt bố và trưởng thôn bỗng tái mét. "Vọng Đệ, ý cháu là—" Trưởng thôn rung rinh chòm râu, lắp bắp mấy giây mới thốt nổi: "Cầu... g/ãy rồi?". Tôi gật đầu lia lịa. "Trời đ/á/nh thánh vật! Ch*t rồi còn không yên!". Bố liếc tr/ộm sắc mặt trưởng thôn, ng/ực phập phồng, hét lên một tiếng rồi phóng bãi nước bọt đặc quánh vào mặt tôi. Tôi co rúm người, không dám lau. Trưởng thôn lạnh lùng quát: "Thôi, gi/ận cá ch/ém thớt làm gì! Đi xem tình hình đã!". "Nếu Chiêu Đệ ch*t không nhắm mắt, ta sẽ tính cách khác.". Bố khúm núm theo sau, miệng dạ ran.

2

Khi chúng tôi tới nơi, quanh trụ cầu đã tụ tập đông người. Người đào được chị tôi là Lỗ Lão Tam - gã đ/ộc thân lâu năm trong làng. Hắn kể lúc đi ngang thấy cầu g/ãy, trong khe nứt có th* th/ể nên moi ra. Kể chuyện mà mắt hắn dán ch/ặt vào người chị tôi. Sau bao năm, chị vẫn hồng hào như đào tơ, sống động như người đang ngủ. Trưởng thôn nhìn th* th/ể chị, sắc mặt biến ảo khôn lường. Ông ta hất cằm ra lệnh: "Trời sắp tối, mày đem Chiêu Đệ về nhà trước đã. Nhớ tưới m/áu chó đen quanh th* th/ể.". Bố sợ vận đen, không muốn đụng vào x/á/c chị nhưng không dám cãi lời trưởng thôn. Ông đứng nguyên tại chỗ, chỉ tay vào th* th/ể chị ch/ửi rủa thậm tệ. Lỗ Lão Tam đỡ lấy thân thể mềm oặt của chị, mắt đỏ ngầu, dãi chảy ròng ròng. Hắn liếc bố tôi bằng đôi mắt ti hí như hạt đậu. Thấy vậy, bố tôi cười gằn: "Mày khiêng con bé này về nhà tao, tao cho mày thỏa mãn.". Tôi phản đối, định xông lên ngăn cản thì bị bố t/át một cái ngã dúi dụi. Lỗ Lão Tam vác chị tôi trên vai, suốt đường đi tay hắn bóp nhồi mông và ng/ực chị tôi không ngừng. Về đến sân, tôi bị chặn không cho vào nhà. Trong phòng vẳng ra tiếng thở hồng hộc của đàn ông, cuối cùng là ti/ếng r/ên rỉ đ/ứt quãng. Lỗ Lão Tam xỏ quần bước ra, mắt lim dim lảo đảo như kẻ vừa no nê. Tôi lách qua hắn, không dám ngoái lại. Bởi phía sau lưng, còn dài dằng dặc hàng trai tân trong làng đang chờ đợi.

3

Bố tôi lúc này mặt đỏ phừng phừng, vừa đếm tiền vừa phun nước bọt tứ tung. Miệng lẩm bẩm không ngừng: "Vật tận kỳ dụng, vật tận kỳ dụng.". Tôi không chịu nổi nữa, lao ra định đóng cổng để lũ q/uỷ kia ngừng giày xéo lên chị. Nhưng thân hình g/ầy còm của tôi bị mấy gã trai lực lưỡng ấn ch/ặt vào tường ngay lập tức. Chúng cười khẩy vừa mân mê quần vừa cọ xát vào ng/ực tôi mới nhú. Mùi hôi hám trên người chúng khiến tôi buồn nôn. Tôi gào thét: "Bố c/ứu con! Bố c/ứu con!". Tuyệt vọng thay, bố tôi đang mải mê đếm tiền, mắt đỏ ngầu. Ti/ếng r/ên rỉ từ phòng chị át hết tiếng kêu của tôi. Gã trai đ/è trên người tôi cười to, tay mở khóa quần nhanh hơn: "Mẹ kiếp, hôm nay được đ** con còi rồi!". Xung quanh bao kẻ nhìn tôi bằng ánh mắt thèm khát như thú hoang. Tôi nhắm ch/ặt mắt lại.

4

"Buông đứa bé ra!". Giọng nói già nua nhưng đanh thép vang lên. Tôi bỗng thấy người nhẹ bẫng, tiếp theo là tiếng kêu thảm thiết của mấy gã trai. Mở mắt, tôi gi/ật mình nhận ra người tới. Trưởng thôn! Ông bước đến chỗ bố tôi, giơ tay t/át một cái đ/á/nh bốp: "Mày xem chúng làm gì con gái mày? Mày m/ù cả mắt à?!". Bố tôi bừng tỉnh. Thấy tôi áo xốc xếch, ông nổi trận lôi đình, nhặt viên gạch bên cạnh xông tới. Gạch đ/ập mạnh xuống đất cạnh gã vừa đ/è tôi, miệng gào thét: "Mấy chục đồng mà đòi đ** con trinh?! Mày tưởng lão tử là thằng hâm à?". Nghe lời bố, tôi đờ đẫn. Không ngờ sự phẫn nộ của ông lại vì chuyện đó. Cả sân im phăng phắc, rồi bỗng vang lên tràng cười giễu cợt: "Cái lý do này lão tử sống mấy chục năm chưa nghe bao giờ!". "Tiền thì trong quần lão tử có đầy!". "Mấy năm nay gái làng cạn kiệt rồi, đừng phá hỏng hứng bọn tao!". Trưởng thôn mặt xám ngoét, liếc bố tôi đầy phức tạp rồi đuổi hết đám trai làng đi. Ông móc túi đưa tôi hai viên kẹo cưới - thứ chỉ dịp cưới hỏi mới có, bảo tôi ra chỗ khác chơi để ông nói chuyện với bố. Tôi cầm kẹo đầm đìa nước mắt, lén chạy vào phòng chị khi hai người không để ý. Vừa khóc vừa lau người cho chị, tôi bóc viên kẹo nhét vào miệng chị: "Kẹo ngọt lắm, chị đừng khóc nữa nhé.".

5

Chị nằm im, đôi mắt khép hờ. Nét mặt thanh thản, vẫn đẹp như thuở nào.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm