Vào ngày nhật, nam thần nhầm bưu kiện tôi.

Trong bưu kiện món nhật mật mà bạn gửi tôi.

Sau khi điện, gặp ấy.

- Học cảm nhé! Tôi chân thành cảm ơn.

Giọng có chút tự nhiên: Xin lỗi, xem tên mở...

- Không sao sao!

Tôi hoàn toàn bận tâm.

Trường có mấy điểm nhận bưu kiện, có cả chủ tiệm tạp hóa cần mã nhận hàng, cần tên lấy được.

Tên phát âm giống nhau, bị nghe nhầm dễ hiểu.

- Đây nhật bạn tôi, để xem cô ấy gửi ho đây.

Vừa nói định mở bưu kiện.

Trần lại: Về phòng rồi xem đi.

Nhưng tay nhanh hơn lời ấy.

Khi lời, lôi trong túi bưu kiện -

Một món đồ mỏng tang, như có vải, màu đỏ chói như quần l/ót năm tuổi...

...

Không khí đóng băng.

Cả da tê dại, ngón chân co quắp.

Đúng này điện thoại reo vang.

Người gọi: Bạn thân.

Tôi gượng gạo cáo từ Việt, nghe máy: Alo...

- Nguyệt, nhận được thần tao nào, n/ổ mắt Thích không?

- ... Cậu Tôi hổ mức đào ba phòng một phòng khách dưới chân xong.

Sau vang lên tiếng cười Việt: Đúng khá n/ổ mắt thật.

Tôi: !!!

Sao ấy chưa đi?

- Tiếng ông? Bạn cười gian díu trong máy này nhanh quá, mặc ông xem rồi à? Thằng nào thế? Phải thằng Trần... cùng họ cùng tên với cậu...

Trước khi bạn nói rõ tên Việt, máy.

Nhưng có lẽ hơi muộn.

Nhìn đang mỉm cười ý nhị, ngừng hoạt động.

3

Tôi thích Việt.

Nói chính thì hẳn thích.

Cả phòng xá, chí bạn ở thành phố khác đều biết thích Việt.

luôn nhấn Đây yêu sét đ/á/nh.

Tôi 'sét đ/á/nh' hơn mê trai vào ngày nhập năm nhất.

Mẹ tôi, bà sợ con gái đường, quyết định đưa học.

Kết cả nhà vào viên trường.

Giữa đường, bà tay vào một nam bảo hỏi đường.

Người được chính Việt.

Tôi nhìn: Trời ơi, trai quá!

hội cuồ/ng sắc, chọn hỏi đường phải mã.

Trần đường, chàng, chẳng nghe được chữ nào.

May trai mà nhiệt tình, chủ động dẫn nữ.

Trai đưa vào tận tiết tiểu thuyết ngôn tình!

Tôi ấy sướng bay lên trời, bắt nghĩ tên con cháu sau này.

Nhưng quên mất một chi tiết.

một cuồ/ng chính hiệu đứng đó.

Khác với dám tượng, bà tiếp hành động.

Bà bước trước Việt, câu tiên:

- Chàng trai trẻ thế, có con rể bà không?

... Tôi đ/ứt hơi tại chỗ, đỏ bừng.

Trần tôi, mỉm cười đáp:

- bác, em gái ạ.

Tôi phun ngay tại chỗ.

4

EQ 'Tôi thích con gái bà.'

EQ 'Con gái bà nhỏ.'

Trần khéo léo từ chối bà Tống.

Nhưng bà EQ thấp, cố hộ: 'Sắp 18 tuổi rồi, nữa đâu.'

Rồi thúc xin WeChat.

Tất nhiên dám xin thật, khi mở điện thoại kéo bà bỏ chạy.

Vì bà lần đó, lần đối với sự hổ trước Việt.

Nhưng ngờ.

Đây khởi chuỗi ngày bẽ tôi.

4

Lần hổ hai trong quân đội.

Giờ giải lao, cửa hàng m/ua nước.

Tiện m/ua kem.

Lúc đó chưa quen đường, bước cửa hàng thấy ngang.

Trần trợ lý khóa trên, chắc xem tập.

Tôi nghĩ bám theo sẽ về được tập.

Thế lén sau anh.

Mải mê ngắm bóng trai.

Kết mê ngắm quá, nhận đường vắng, cuối cùng tới phòng tế.

Thấy biển phòng gi/ật mình tỉnh ngộ.

Định bỏ thì may bị phát hiện.

- Anh giọng nghi Em tiêm à?

Hóa về tập mà xin nghỉ ốm để tiêm.

Nhưng thể nói gượng đáp:

- Em thấy hơi say nắng, định vào nghỉ chút.

Lúc nói cảm ăn kem, nói dối lộ.

Nhưng niềm vui ngắn chẳng tày gang.

Y tá bận rộn nhiều say nắng, nghe nói đưa lọ hương chính khí.

Một uống vào xốc thẳng óc cả đời uống lại.

Định uống về luôn, nhưng đang truyền dịch, tá bận nhờ trông chừng.

Thế bị ép ngắm trai truyền nước biển suốt hai tiếng.

Nhưng mà trưởng dịu dàng đi, trai ốm đi!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm