Không Từ Chối Hoa Hồng

Chương 4

28/06/2025 05:42

Từ hoa, gương mặt Lạc, thời đứng sững tại chỗ.

"Tiểu hôm nay không tăng ca thế?"

Cô ấy đón lấy bó hoa, trao vào tay đứng bên cạnh.

ấy đón động tác nhiên lạ.

Mùa hè đã đến, ấy mặc váy ngắn dây, mặc mỏng Không khí ẩm ùa ra, bất ngờ phả vào mặt.

Tôi đờ lúc lâu, mới hỏi: "Sao không điều hòa?"

"Hình như hỏng không lên."

Từ Lạc đáp.

Tôi bước tới, cầm điều bàn trà bấm thử cái, không phản ứng, liền cúi lấy cục pin mới ngăn kéo.

"À, hóa hết pin."

Cô ấy chợt hiểu ra, nhón đ/á cái,

"Điều có pin hay không không biết, dù sao thuê, chắc tại Tiểu chiều chuộng đấy."

Tôi đứng nguyên tại chỗ, lẽ họ, bàn tay nhói.

Cúi nhìn, hóa tay ch/ặt, bị chìa khóa đ/âm đ/au.

Tần bình thản giải thích với tôi: "Còn chút ty chưa xử lý đúng lúc Lạc nói trò với em, nên bọn mang về làm."

Tôi gật đầu: "Vậy cứ làm đi, đi nấu cơm."

Thực tâm trạng không hề bình lặng.

Chỉ không nên nói gì.

Một bạn, bạn trai, từng có thời họ không ưa nhau, đã thành vọng mối qu/an họ hòa dịu lại.

Vậy mà giờ việc, họ thân thiết hơn, lại cảm khó chịu.

Có lẽ nói không thật sự giả dối.

Vừa ngợi miên man, nấu món bày lên bàn, gọi Lạc lại ăn cơm.

Ngồi ánh dừng gương mặt Thụy, mình.

"Trời chút tươi môi "Môi chảy có cần bôi th/uốc không?"

"……"

"Tần Thụy?"

Anh đột ngột tay lên, mu bàn tay gạt qua môi, giọng lạnh lùng khó hiểu: sao, chút nước được."

Ăn cơm vào bếp rửa bát, ngồi trò với Lạc lúc, rồi tiễn ấy lầu.

Đứng máy, ánh đèn trắng làm kim cương cổ cao ấy lấp rỡ.

Tôi thêm vài cảm quen quen.

Bước tùy miệng hỏi câu, ấy tay vuốt mặt chuyền, tủm tỉm:

"Đúng vậy, từng chuyển tiếp Weibo nói thích. cảm ơn làm cầu nối, đã đặc biệt m/ua tặng em."

Tôi đứng sững tại chỗ.

"Thôi Tiểu Du, tiễn đây thôi, về đi, phải lái xe về rồi."

Cô ấy bước đi giày cao gót, lưng thon thả dần khuất xa.

Đèn cảm ứng hành lang tắt, đứng bóng không hiểu sao nhớ năm trước.

Lúc đó studio có chút khởi sắc, cộng thêm lịch học dày đặc, ấy bận không Hiếm nửa ngày hẹn hò với trung tâm thương mại thử pha lê.

Thực không đắt, hơn nghìn tệ, nhưng ấy thiếu nên ý không đứng gương bới đủ thứ lỗi.

Nhân viên bên "Nếu chị hiệu hơn, sách chắc chắn phải tăng lên."

Tranh thủ kịp mở miệng, vội "Nhưng không thích chuyền, vướng tóc. Thôi thôi, đi xem chỗ khác đi."

Bước khỏi cửa trung tâm, hỏi tôi: "Có thích không?"

"Cũng không thích lắm đâu."

Tôi toe tay ngẩng đầu làm nũng,

"Dây thích lắm, đợi thành công, hãy m/ua nó cầu hôn nhé."

6

Sắp trường ngày bận rộn, đành ty tạm dừng thực tập.

Còn bản thân, dọn về ký túc ở.

Nhưng dự án bên không thể dừng, ấy bận thở không hơi, cả nhắn tin không có thời gian.

Trên WeChat lẩm bẩm, thi thoảng xen kẽ vài chữ ấy hồi âm.

Chuyện kia, rốt cuộc vẫn không hỏi ấy.

Tôi chỉ cảm thấy, cách giữa chúng đang ngày âm thầm, mà thậm không tìm được cách ngăn lại.

Chiều hôm đó, môn thi cuối kết thúc, thu dọn đạc, ngước tìm quanh lớp, nhưng đã không bóng Thụy.

Gọi chuông reo mãi mới có bắt máy.

Tôi hít sâu: "Thi hết tối nay đi xem phim ăn mừng nhé!"

Bên thoại im giây lát, giọng bình thản "Tối nay không được, về đi."

"Dự án sắp kết thúc đoạn một, còn vài chi tiết phải xử lý thêm, phải studio đã."

Tôi ch/ặt thoại: "Ái Lạc có đi cùng không?"

"Ừ, ấy không lái phải đi."

Điện thoại tắt.

Tôi ngồi thừ ghế, hoang mang bất lực, bạn cùng vỗ vai: "Tối nay về ký túc ngủ không?"

"Không về đâu."

Về chưa cửa sổ khách ra, đám mây trào cảnh tượng hùng vĩ đẹp.

Hồi đó cùng đi xem nhà, đúng vào buổi hoàng hôn rỡ như thế.

Tôi đứng bên cửa sổ thêm vài liền thỏa thuận với môi giới căn này - dù tiền hơn vài trăm so với căn khác cùng điều kiện.

Tôi tìm ki/ếm chi tiết nhỏ nhặt như vậy cuộc thường ngày, nhủ rằng dù chưa từng nói yêu nhưng cuộc đời sự tồn tại vô cùng quan trọng.

Nhưng.

Nhưng.

Không lúc nào, sự cân bằng mong manh ấy đã bị phá vỡ.

Trước đám mây cuối cùng biến mất, cầm thoại tấm ảnh, gửi bất giác nhấp vào trang cá nhân.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
3 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
7 Diễn Chương 24
10 Tiểu Thiếu Gia Chương 12
12 Trường Nam Sinh Chương 11.2

Mới cập nhật

Xem thêm