“Chính vì lúc nào cũng thế nên ra nỗi này! Anh cùng phe gái đúng không?” thái độ anh, gi/ận kìm được.

Chồng thấy thực nổi gi/ận, lập tức kéo ngồi xuống giường: “Vợ à, sai Anh giỏi em, những vấn nghiệp vụ giải quyết dàng, đến tay lại thành lớn.”

“Em mang th/ai vất vả rồi, là chăm chu đáo. lại mang th/ai này sao cũng là lỗi anh. Đợi một thời gian nữa, đi ống dẫn tinh. Đảm sau này khổ nữa.”

“Em ngơi đi, còn nữa là sinh rồi, đừng làm lo/ạn nữa.”

Lại là từ “làm lo/ạn”, giống hệt điệu chồng tôi.

Tôi nhìn chồng, thấy mắt liếc nhìn điện thoại, ngọt ngào nhưng rõ tâm.

Chỉ một thoáng, như chợt ra điều đó.

Tôi nuốt trọn những lời nói, gượng cười: “Vâng anh, làm lo/ạn nữa, hòa thuận gái anh, coi như vì con chúng ta.”

Chồng vui vẻ hiểu chuyện, hôn lên trán cầm điện vào phòng tắm.

Sau khi đi, ngồi giường nghĩ.

Đã bao lâu rồi, thậm chí còn mang theo điện khi tắm?

Từ chi tiết này, nhớ lại những thay đổi gần đây chồng.

Về ngày càng muộn.

Không có thời gian đi khám th/ai cùng tôi.

Tiền thẻ ngày càng ít đi.

Theo giác đàn bà, cảm chồng luôn dịu dàng dỗ dành này có vấn đề.

(8)

Đêm khuya, lén điện chồng nhưng thấy bất thường.

Kiểm lịch chuyển, quẩn và công như một đàn ông mẫu mực đến nghiệp và gia đình.

Tôi kẻ ngốc, nửa năm trước khi mang th/ai lịch và cũng sạch như vậy.

Chồng luôn tra, còn tính năng này là yên tâm.

Nhưng đột nhiên, nghĩ: nếu nhân tình ngay công ty?

Trước đây từng m/ua một loại nước hoa nước ngoài, thơm lâu, đ/ộc đáo.

Mấy ngày sau, nữa mà trở nên dịu dàng, thường xuyên xúc cơ thể chồng, ý xịt nước hoa lên cổ, cổ tay anh.

Sau lấy do “lâu tổ chức tiệc công ty.

Trong bữa tiệc, lượt bắt tay, từng đồng nghiệp cũ.

Trên tôi, ngửi thấy nước hoa đó.

Ở vị trí rất kín đáo - ng/ực.

Khi tôi, cô thào ngọt “Tổng Giang, cô yên tâm th/ai, công ty tổng.”

nhấn mạnh từ “hỗ trợ”.

Khi rời đi, thấy nụ cười mỉa mai khóe cô ta.

Sau khi phát hiện, lòng chợt nhẹ nhõm.

Chút “hơi ấm” cùng gia đình này toàn tiêu tan.

Những việc theo trở nên đơn giản hơn.

Thu thập chứng ngoại tình, tính toán khoản thường, đường ai nấy đi.

Trong thời gian thương lượng hôn, hỏi riêng con có muốn theo không.

“Siêu Siêu, Tử, cần các con muốn, hết sức cho các con cuộc tốt nhất.”

Siêu nhìn bụng tôi, bắt bà nội nhổ nước bọt: “Đúng rồi! Mày đến cư/ớp tài sản! nội mày lấy đi một nửa gia sản, mụ phù thủy! Cút đi!”

Con gái lặng nhìn ánh mắt lạnh hợp tuổi.

Khoảnh khắc hiếm hoi bên con nhanh bị chồng và Vân phá hỏng.

Họ xông đứng che chắn cho lũ trẻ, dùng lời đ/ộc địa nguyền rủa tôi, nhét vào đầu con cái về “tội gia đình họ.

“Mày chúng tao!”

“Mày lấy bố chiếm tài sản, chúng tao cũng vì tiền!”

Lục gào thét như bà nội.

Cảm thấy chưa đủ, nó cầm gạt tàn th/uốc tôi.

Tôi né kịp, nhìn mảnh vỡ vương vãi, tim đ/ập thình thịch.

Lục lặng nhặt mảnh đ/âm về phía bụng tôi: “Đồ phụ x/ấu xa!”

May nhờ có cô kéo ra.

Khi bị kéo đi, thấy Vân và chồng lũ trẻ vẻ khích lệ.

Trái tim ch*t đi từng chút.

Hai sau, trước khi sinh, được giấy hôn sau bao mưu mẹo, khổ đ/au thể diễn tả.

Khi dọn đến căn hộ mẫu mới, nhìn gian giản sofa mại, giường ai quấy rầy.

Dù trống trải, cảm được yên chưa từng có.

Gia đình cũ chẳng có đáng luyến.

Chỉ đứa con khiến tim quặn đ/au.

chúng cũng là thịt tôi.

Nhưng khi tay chạm vào bụng, cảm cú đạp đứa bé, sức mạnh lại trào dâng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm