Cẩm Nang Yêu Thầm

Chương 3

10/06/2025 05:35

Tôi định dậy sớm xóa bình luận, phát hiện hệ thống đang bảo trì, không thể xóa...

Chỉ biết đứng nhìn số lượt thích tăng vùn vụt.

Tưởng rằng thế giới ảo, x/ấu hổ cũng chẳng sao.

Nhưng không ngờ lại lộ mặt trước người thật.

Thẩm Phương Thư ngẩng lên, phát hiện tôi đang nhìn mình, "Còn chỗ nào không hiểu sao?"

Ting...

Đúng lúc này, "Bạch" online, thả cho tôi một tim.

Ôm sách, tôi đứng phắt dậy, "Không! Em về đây! Cảm ơn anh!"

Tôi tiêu rồi.

Cua trai đẹp lại cua nhầm Thẩm Phương Thư.

Nếu anh ấy lộ chuyện, dì tôi sẽ biết, ba mẹ tôi cũng vậy.

Tôi co ro trong phòng đến tối mịt.

Ngay cả cơm tối cũng chẳng dám ra ăn.

Đột nhiên, có người tag tôi.

Nhấn vào xem, phát hiện từ bình luận của một tài khoản nữ.

Tài khoản này chỉ follow một người: Bạch.

Ảnh nền là cô ấy chụp chung với Thẩm Phương Thư.

Gương mặt điển trai của Thẩm Phương Thư dễ nhận ra, anh ngồi trên thảm cỏ, áo blouse trắng, kính đeo trên sống mũi, ánh mắt ấm áp xuyên qua tròng kính hướng về ống kính.

Bên cạnh là cô gái tóc dài ngang lưng, cũng mặc áo blouse trắng, tay đặt lên vai Thẩm Phương Thư, nở nụ cười rạng rỡ - một chị gái dịu dàng.

Trông họ thật đôi lứa.

Trong khoảnh khắc ấy, tim tôi vỡ vụn.

Hóa ra anh ấy đã có bạn gái rồi.

Hệ thống nhắc gia hạn.

Nhìn lượng người tag tôi ngày càng nhiều, cuối cùng tôi chọn từ chối.

Tôi không yêu người đã có bạn gái.

Đó là nguyên tắc.

Sau khi chấm dứt qu/an h/ệ tình nhân ảo, hai bên không thể liên lạc tiếp.

Nằm vật trên giường, lòng tôi trống rỗng.

Hai lần thất tình liên tiếp, đúng là xui xẻo.

Bạn thân an ủi qua điện thoại: "Cái này không được thì đổi cái khác. Em trải nghiệm ít quá, đổi nhiều vài người là được mà?"

Mắt tôi cay xè, nghĩ cô ấy nói có lý, liền mở lại app, nhắm mắt chọn tiếp một người.

Lập tức, qu/an h/ệ tình nhân được thiết lập.

Đối phương nhắn: "Chào em, có muốn call không?"

Hóa ra hai chữ "em yêu" dễ ki/ếm đến thế.

Không hiểu sao, tôi cảm thấy trùng xuống: "Có ạ."

Chuông điện thoại vang lên, đồng thời tiếng gõ cửa vọng vào.

Lau vội đôi mắt đỏ hoe, tôi xỏ giày xuống giường mở cửa.

Thẩm Phương Thư như bức tường chắn trước cửa, cúi nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng.

Ánh đèn lướt qua gọng kính, toát lên vẻ áp chế.

"Sao lại hủy qu/an h/ệ?"

"Hả?" Tôi ngơ ngác, chưa kịp phản ứng thì giọng nam bạn trai mới vang lên: "Chào em yêu~"

Thẩm Phương Thư không đi/ếc, đương nhiên nghe thấy, ánh mắt dán vào màn hình, hàng lông mày khẽ nhướng.

Biệt danh lộ rõ rành rành.

Da đầu tôi tê dại, ch*t rồi, hình như anh ấy biết hết rồi.

"À... Thì ra đã có người mới." Giọng anh bình thản nói lên sự thật, ánh mắt đóng băng trên người tôi, "Vứt bỏ anh rồi?"

"Xin... xin lỗi..." Tôi lùi lại, lòng đầy hối h/ận.

Thẩm Phương Thư vòng tay ôm lấy eo tôi, kéo sát vào người, từ từ cúi xuống ghé sát tai tôi thổi hơi nóng,

"Bảo anh là của em, giờ chạy đi đâu? Còn tán tỉnh nhiều hơn một người?"

Anh ấy thực sự nổi gi/ận rồi.

Nhìn vẻ lạnh lùng thường ngày của anh, tôi lắp bắp xin tha: "Em sai rồi, đừng mách gia đình em."

"Ngoan, mở cửa cho anh vào." Thẩm Phương Thư từng bước cư/ớp lấy điện thoại, tắt máy, giọng trầm khàn lạnh lẽo, "Tối nay chưa kể chuyện xong mà, em yêu."

Chiều cao tôi vốn không đủ, bị Thẩm Phương Thư đẩy nhẹ đã lảo đảo vào phòng.

Anh ấy định làm gì tôi đây?

"Đừng..." Lời từ chối nghe như nũng nịu, nhưng thề là do tôi thiếu tự tin.

Tôi chưa kịp nghĩ cách ứng phó, Thẩm Phương Thư đã đóng cửa, buông tôi ra, "Không?"

"Không ạ." Lần này tự tin hơn chút.

Thẩm Phương Thư ném điện thoại lên sofa, "Lại đây."

Tôi nén ngại ngùng, từng bước đến trước mặt anh, "Anh..."

Thẩm Phương Thư hỏi: "Còn gọi ai như thế nữa không?"

"Không..."

Mùi sữa tắm mát lạnh tỏa ra từ người anh khiến tôi toát mồ hôi.

"Anh... anh muốn làm gì?"

"Tiếp tục kể chuyện."

Thẩm Phương Thư đẩy gọng kính, kéo tôi đến giường, tự ngồi lên ghế, chân dài duỗi thẳng,

Nửa đêm vào phòng tôi chỉ để kể chuyện?

Tôi ch*t lặng.

Thẩm Phương Thư đáp tự nhiên: "Không qua trung gian, anh còn thiếu tiền, chuyển thẳng cho anh."

Ờm...

Nghe cũng có lý, tôi add được WeChat Thẩm Phương Thư, profile trống trơn, avatar một màu trắng.

"Làm sao anh phát hiện ra em?"

"Avatar em giống trên WeChat." Anh liếc nhìn tôi, "Và địa điểm em để quá chi tiết..."

"..."

Về sau tôi mới biết, do khác máy, app của Thẩm Phương Thư hiển thị hướng mũi tên của tôi.

Khi tôi rời phòng anh, mũi tên quay lưng về phía anh.

"Được rồi, hết giờ hỏi đáp. Muốn nghe chuyện gì?"

Tôi thở dài, có lẽ anh chỉ xem tôi như trẻ con.

Muốn hỏi về tấm ảnh với cô gái kia, nhưng không có tư cách, đành im lặng cuộn mình trong chăn nghe anh kể.

Cảm giác này khác với gọi điện.

Có người ngồi bên kể chuyện, hơi trẻ con...

Nhưng giọng anh ấm trầm đều đều ru ngủ, chẳng mấy chốc tôi thiếp đi.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, nắng chan hòa trong phòng, yên tĩnh vắng lặng.

Điện thoại nằm bên cạnh.

Thẩm Phương Thư biến mất.

Đầu óc tôi còn mơ màng, không phân biệt nổi chuyện đêm qua là thực hay mơ.

Ting.

Điện thoại vang lên, màn hình hiện tên "Thẩm Phương Thư".

Tôi trợn mắt kinh ngạc.

Tôi thực sự đã add WeChat anh ấy.

Anh nhắn: "Hôm nay không có nhà, ôn bài kỹ vào, đợi anh tối về."

Cảm giác kỳ lạ, như lông ngỗng cào tim.

Bữa sáng, dì nhắc đến Thẩm Phương Thư: "Mùa dịch này, bọn họ vất nhất, phải chuẩn bị thêm sữa trứng tăng đề kháng."

"Hả? Anh ấy cũng phải đến bệ/nh viện ạ?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
9 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm