Tôi là nhóm so sánh của học bá

Chương 4

26/06/2025 00:08

「Con có.」 lập tức nhận, muốn mợ lầm.

Mợ nhẹ vỗ tay "Anh thể bừa thế, vừa chủ Nguyệt đâu nhau."

"Đó giữ thể diện cho nó! Nó nhau với trong lớp, bị thương tài đứng khối chọn, thì sao bị huynh!"

Mợ lo lắng hỏi tôi: "Nguyệt Nguyệt, thật không?"

"Vương con cố ý giơ chân hãm con, hãm con, ngã tài đứng khối."

Bố nghiêm khắc "Thấy chưa, rồi."

Tôi nhẹ lực, thất vọng rồi, chẳng thất vọng nữa.

Thái độ bố với dần dần quan nhiều.

Mợ quay m/ắng bố: "Anh nghe Nguyệt nhau tai nào? Nguyệt rõ ràng bị b/ắt n/ạt. Anh những vực Nguyệt, vu oan hư hỏng, anh định gì thế!"

Bố bị thế mợ áp đảo, hậm hực chị cô quá, các nuông chiều đi, quản!"

Nói ấy bước những bước rời khỏi trường.

Mợ yên dặn dò tôi: "Đừng nghĩ nhiều, chăm hành được."

"Vâng ạ." gật đầu.

Tôi tự nhủ nhủ lại, đứa bị bỏ rơi đáng thương, và mợ, vui lên.

6.

Cuối tuần, đến thêm.

Ở đây, ngờ Khả, đứng khối.

Tôi ngồi xuống trống cạnh Khả, khẽ "Hôm đó bị hãm ngã, rất lỗi."

Trần chằm chằm giây, giọng lạnh "Không trách cậu, tại xui thôi."

Tôi phào, lấy sách bài giảng ra.

Sau cả ngày Bảy thêm, với câu hai:

"Không ngờ theo kịp tiến độ thêm, hy vọng thi tháng tới, đứng 50 50 khối nữa."

"Cảm sự Khả."

Học bá tuy khoe khoang kiểu cách, nhưng lời khó nghe.

Sáng nhật, khi đến thêm, vừa tới.

Cô ấy đột nhiên hỏi: "Bài giao hôm qua, hết chưa?"

"Xong ạ."

"Làm đến mấy giờ?"

"Khoảng rưỡi." bài mới vệ sinh cá nhân, ngủ lúc sáng.

Trần hơi trầm ngâm được."

Mình vừa... bá khen ngợi sao?

Tôi tự nở nụ cười, trạng vui sướng.

Trần đặt bài cô ấy trước tôi: "So đáp án đi, xem mấy câu?"

"Vâng ạ."

Tuy hơi ngờ, nhưng chiêm ngưỡng tiếp bài đứng khối, cơ này khó lắm.

So đáp án, như quả bóng xẹp hơi, dài:

"Câu hỏi lớn câu."

Trần nhướng "Còn mấy câu khác?"

"Mấy câu khác sai nhiều, như bình thường."

"Cố lên."

"Cảm bá."

Sau học, hỏi tôi: "Nghe nhà họ hàng?"

"Vâng, thời nhà cậu."

Trần gật đầu, trước khi với tôi: "Sau này câu hiểu, sau tự thể đến tôi."

Tôi mắt, niềm vui từ trời rơi xuống, vui sướng hớn hở bá, thật tốt giúp đỡ bè."

Trần khẽ lạnh bỏ đi.

...

Tối Hai sau tự học, nóng lòng đeo đến thực nghiệm Khả.

Khi đến, vừa bước ra khỏi lớp.

Cô ấy mở to mắt, cảnh tôi: "Hà Nguyệt, đến gì? Đây thực nghiệm, thường, phiền các thực nghiệm chừng huynh đấy."

Hừ, khỏi cần đoán, trước bố đến do làm, biết cô đã gì trước bố tôi.

Tôi nhướn mày lên, như xem xiếc, nóng lạnh: "Trương cư/ớp biến."

"Cậu đến để cái này?" Cô tiến gần hạ giọng nói, "Tin không, báo ngay bây đến gây rối cho tôi."

Tôi nheo nửa nguy nghĩ thầm: Đằng bị vu chi bằng thành thật.

Lúc này, giọng bá vang lên lớp:

"Cô ấy đến tôi."

Trương ngạc nhiên Khả, tôi.

Trần đứng lớp, lạnh kiêu ngạo, "Hà Nguyệt, đây."

"Đến đây ạ."

Tôi vòng hướng về Khả.

Trương trừng á/c ý dường như liếc cái, đeo bỏ đi.

nên Khả, giúp cô nay trận đò/n.

Trần dẫn đến ngồi cô ấy, kéo cái ghế cho thẳng vào vấn đề hỏi: được?"

"Một câu lớn."

Tôi phát hiện, đa số thực nghiệm vẫn chưa về, vẫn tiếp tục tự học.

Đúng ứng nghiệm câu nói, giỏi đ/áng đ/áng s/ợ giỏi chăm bạn.

Tôi họ.

Tôi tự tiếp thêm lực cho mình.

7.

Kỳ thi giữa kỳ vẫn ra lịch.

Lần này, rõ ràng tiến bộ, câu lớn đều được, bài Anh dường như hiểu.

Ngày thi Sáu tự thi tan học.

Tôi thu đồ đạc, theo dòng rời trường.

Cổng bố.

Ông ân cần quan hỏi: mệt chứ, chúng về nhà ngay, mẹ món cháu thích lắm."

Trương cười "Mẹ món bố thích."

Hai cười lên xe, vui về nhà.

Một con đầy yêu thương biết bao!

"Khóc gì?"

Trần ngang dừng bước: "Thi hỏng?"

Tôi lắc đầu nhẹ, vừa khóc vừa "Bài Anh hết rồi, vui đấy."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm