Ẩn Trong Hoa Trà Trắng

Chương 6

22/06/2025 01:55

Hứa chóng bước trước đầu lên, khóe cong nhẹ: "Đi thôi."

Chử gật đầu.

Hứa người, liền kéo giữ lại.

đầu nhìn, đang hằn học chằm vào điệu đ/áng s/ợ: "Hứa mới bao lâu ở bên người khác rồi?"

Nói rồi, liếc người ông bên ánh th/ù địch hề giấu.

Hứa mọi liên lạc của Bùi, lúc gặp sơ suất công ty, phải quyết công việc trước.

Sau đó, động suốt thực sự đang cố buông chấp nhận người khác.

Bạn ấu người đó, nhưng tâm trạng đổi lâu.

Phương Lê sẽ nắm ôm giống như trước kia anh.

Khi nấu ăn trong bếp, dáng lưng giống lạ.

Hôm đó, như m/a giữ Lê lại.

Đêm xuống, giữa người trưởng thành cần quá nói.

Phương Lê e thẹn dưới thân đẹp gợi cảm.

Anh hôn như hôn bảo mong nhớ bấy lâu, nhưng vào khắc sắp mất kiểm soát, bỗng lật người sang bên.

Anh đặt lên mắt, nói: "Lê Lê, ấy."

tự nhủ nhủ Lê, quan thế.

Nhưng phải nhận, trong những sống như x/á/c h/ồn, vô nghĩa.

Cuối nhận, lâu rồi.

Lần này hạ trước, cần thứ cho anh.

Trên đường cửa hàng hoa, nhớ thích trà trắng, liền m/ua bó.

Nhưng giờ tặng nữa.

Lòng như kim người này thật vô tâm, mới mấy cười tự nhiên với ông khác.

Chử liếc xuống, sau bàn đang kéo nhượng bộ đối người ông trước mắt: "Bạn thì đụng chạm làm gì?"

Cấn lập tức kích động, người tràn đầy sát khí: "Tôi đang với ấy, thì..."

Hứa Bùi, ánh bất dần bằng sự lạnh lùng.

Cô đứng trước Dịch, bình thản Bùi, hơi hiểu sao trước kia thích ta.

"Đến giờ hiểu tại sao chia à?" ngắt anh.

Cấn đôi chằm cô.

Nhiệt độ đột khiến càng thêm băng giá.

"Vì sau khi khỏe, bên đường cao tâm d/ao động nhưng ở bên tôi, người khác, Bùi."

Mắt ướt nhẹp, r/un r/ẩy muốn kéo khàn đặc: "Anh sai rồi, Thê. Em có thứ cho không?"

Hứa khẽ né người tránh đi, cũng sẽ hốt sao? bận tâm nữa.

"Cấn Bùi, tính sổ cũ với anh. đâu," nhớ cười khẽ, như chế giễu sự ng/u ngốc của mình, "hôm đó, dầm mưa bao lâu. muốn gọi nhưng điện thoại hết pin, ngồi bó gối bên lề đường."

Giọng bình thản như đang kể chuyện người khác, những trải nghiệm dường như chưa từng xảy ra.

"Hai năm đó, thực sự thứ cho lần."

Cuộc gặp hôm thúc bằng việc rời thất thần.

Anh rồi, cũng chóng lên xe, kính chiếu hậu phản chiếu bóng người ông rời xa.

Nhưng ngoái lần.

8

Lại qua hai tháng, gió thu lạnh buốt tuyết đông qua đi, tiết trời ấm dần.

Một cuối ba, do làm thêm, sinh hoạt thất thường cuối dẫn dạ ruột cấp.

Nghe có vẻ thông thường, nhưng thật sự muốn ch*t người.

Chử phát hiện bất thường, lập tức đưa bệ/nh viện truyền dịch.

Lúc nửa đêm, tỉnh người ông áo sơ mi ngồi trên ghế bên dáng vẻ ngủ mà ngủ được.

Anh cởi áo khoác trên người đắp lên cô.

Chử mắt, tỉnh, vội ngồi xổm trước mặt, hơi không?"

Anh liếc chai truyền thở phào nhõm, th/uốc.

Hứa cúi đầu bỗng cay cay.

nhàng xoa xoa dái tai hỏi: "Anh có làm bạn không?"

Xin lỗi phải cái đầu tiên, nhưng cảm ơn nửa năm bên giúp chóng thoát bóng đen tình cảm cũ.

tình chân thành sự nâng niu trong tin cũng có thương.

Năm ấy, trong mùa xuân cỏ non lộc biếc, cuối gặp người hết đáp mọi điều.

Sau bên nhau, hai người dạo kéo vào cửa hàng trang sức, rồi dừng trước quầy trưng bày nhẫn.

Hứa bỗng hốt kéo anh: "Có quá không?"

Chử nhướng mày, cười nhẹ: "Em đang gì vậy?"

Anh m/ua đôi trơn, để tuyên bố người yêu.

Sau nheo mắt, thản nhiên cô: "Em cầu hôn à?"

Hứa bóc suy chịu nhận, hơi gi/ận dỗi: "Em đâu có!"

Hứa mỏi khi m/ua trà sữa cho ngắm nhẫn, khóe miệng vô thức nhếch lên.

Rõ ràng vòng đơn giản, nhưng thích chịu được.

Bỗng, đẩy dựa vào góc tường.

Hứa nhíu mày đầu nhìn.

Tính ra gần nửa năm gặp Bùi, quấy rầy nữa.

Cấn chằm trên đắng nghét: "Em thực sự định rồi sao?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
9.22 K
2 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Cáo Và Sói Chương 23
8 Thần Hộ Mệnh Chương 35
9 Cố Chấp Chương 25
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm